Mặc Tinh đoán được là ông cụ Tiêu sẽ tới thăm dò thật giả thế nào, nhưng không ngờ ông ấy tới nhanh như vậy.
Ông cụ Tiêu dẫn anh Nam đi vào phòng bệnh, sắc mặt âm trầm quan sát Mặc Tinh mấy cái, sau đó âm dương quái khí nói: "Nhanh như vậy đứa bé liền suýt thì sinh non, sự việc có thể trùng hợp như vậy sao?"
"Cháu và An Sơ Tuyết đều như nước với lửa, cái này ông cũng biết, cháu cũng không thể thông đồng với cô ta và tổng giám đốc An để lừa ông." Sau khi ông cụ Tiêu tới, Mặc Tinh liền cẩn thận che cổ áo lại.
Ba tháng đầu mang thai cố gắng đừng chung phòng, nếu mà để cho ông cụ Tiêu nhìn thấy dấu hôn trên cổ cô, e là ông ấy sẽ sinh nghi.
Ông Tiêu hừ mạnh một cái, vẻ mặt dịu đi một chút.
"Sau khi Mặc Tinh phát bệnh đi tới bệnh viện còn làm một cuộc giải phẫu nữa, nếu ông không tin, có thể đi hỏi bác sĩ cầm dao mổ." Tiêu Cảnh Nam nói: "Chúng cháu cũng không thể động tay động chân dưới mí mắt ông, ông thấy sao?"
Mặc Tinh nằm trên giường, nhìn thì hòa hoãn, nhưng từng tế bào khắp người đều đang buộc chặt, thần kinh khẩn chương cao độ.
"Ông có cho cháu nói chuyện à?" Ông cụ Tiêu lạnh lùng nhìn Tiêu Cảnh Nam.
"Cháu chỉ nói ra sự thực mà thôi." Tiêu Cảnh Nam nói: "Sơ Tuyết không phải là một người chịu từ bỏ ý đồ, huống hồ có có miếng bánh ngọt là đồ điện gia dụng bày ở trước mặt, cô ta không thể để cháu và Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923464/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.