"Bà Mặc và tổng giám đốc Mặc ra về đi thì hơn." Tiêu Cảnh Nam liếc nhìn cô một cái, rồi mới quay người nhìn về phía Vu Tĩnh Vận và Mặc Vệ Quốc: "Mặc Tinh có hận hai người đi chăng nữa, cô ấy cũng không làm ra được cái chuyện đánh bố mẹ ruột."
Mặc Tinh đưa cốc nước cho Tiêu Cảnh Nam, sau đó nằm xuống: "Tôi hơi mệt rồi, mời hai vị về cho."
Nghe thấy cô lại sắp đuổi người, vẻ mặt của Mặc Vệ Quốc thay đổi, ông ta đang định nói chuyện đã bị Tiêu Cảnh Nam ngắt lời: "Nếu tổng giám đốc Mặc và bà Mặc quan tâm Mặc Tinh như vậy, muốn có được sự tha thứ của cô ấy, chắc hẳn cũng phải lấy sức khỏe của cô ấy làm trọng chứ?"
Lời nói đã đến bên miệng rồi Mặc Vệ Quốc lại nuốt xuống, vẻ mặt ông ta như bị táo bón vậy.
"... Vậy chúng tôi đi về trước, đến chiều tôi lại tới." Vu Tĩnh Vận nhìn Mặc Tinh, sau đó dặn dò cô với vẻ mặt mất mát: "Tinh Tinh, mẹ và bố con đã mang ít đồ bổ tới, con ăn nhiều chút, tốt cho cơ thể."
Mặc Tinh quay lưng về phía bà ấy, không lên tiếng.
Vu Tĩnh Vận cưỡng chế di chuyển tầm mắt, rồi lại dặn dò một caai, bảo cô nghỉ ngơi thật tốt, chú ý sức khỏe, sau đó đỏ mắt đi ra ngoài.
Vốn dĩ Mặc Vệ Quốc còn muốn ở đây khuyên một chút nữa, cũng bị bà ấy kéo đi.
Cửa phòng bệnh đóng lại, cắt đứt tiếng cãi nhau của hai vợ chồng ở ngoài cửa. Trong phòng bệnh trái lại vẫn mơ hồ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923463/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.