Hai người đàn ông bàn bạc một lát, một người ở lại đưa Mặc Tinh về, một người còn lại đi về cùng ông Tiêu.
Đợi sau khi ông Tiêu vào thang máy, bà Lục nói với hai bác sĩ: "Hai người cần tan làm thì tan làm đi."
"Biết rồi, viện trưởng."
"Chào viện trưởng."
Hai bác sĩ chào bà Lục, sau đó rời đi luôn, từ đầu đến cuối không có nhìn Mặc Tinh, cũng không có nói thêm một câu nào với cô.
"Cô Mặc chú ý giữ gìn sức khỏe, tạm biệt." Bà Lục xỏ hai tay vào trong túi áo, bà ấy gật đầu với Mặc Tinh và người đàn ông đứng sau cô, sau đó dẫn theo một đám người rời đi.
Còn lúc này, người đàn ông sau lưng Mặc Tinh luôn quan sát đến phản ứng của hai bác sĩ và bà Lục đối với Mặc Tinh, thấy bọn họ đã đi cả rồi, anh ta mới thoáng thả lỏng.
Khi Mặc Tinh ngồi xe trở về Trúc Hiền Trang, Tiêu Cảnh Nam vẫn đang nằm trong phòng khách, còn anh Nam, cũng là tên đầu trọc, đứng thẳng sau phía sau anh.
Thấy cô tới, anh Nam nói với cô: "Làm phiền cô Mặc nhìn giúp tôi ba giây, tôi đi toilet."
"...Ừ." Mặc Tinh trả lời, đợi sau khi anh ta đi, cô tiến lên đỡ Tiêu Cảnh Nam: "Tôi đưa anh đi bệnh viện."
Tiêu Cảnh Nam dựa vào người cô, mỉm cười: "Thương tôi rồi à?"
"Chẳng qua tôi không muốn nợ nhân tình của anh mà thôi." Máu trên cánh tay anh chảy đến người Mặc Tinh, mùi máu tương nồng đậm bao vây cô, nặng trĩu ép cô đến nỗi cô gần như không thở nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923425/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.