"Ừ." An Thiếu Sâm cầm một ly rượu lên, anh ta không có uống từng ngụm như trước đó, mà là ngửa đầu uống một ngụm hết sạch ly rượu.
Sau khi nhân được câu trả lời, nhân viên pha chế liền rời đi.
"Uống rượu thì đừng uống mạnh như vậy, dễ say." Mặc Tinh nói.
An Thiếu Sâm đang cầm cái ly rỗng trong tay, nghe thấy vậy, anh ta quay đầu lại nhìn cô, đáy mắt đang dần dâng lên ánh sáng.
"Tôi không có tinh lực đi đối phó với một tên say rượu." Mặc Tinh nói tiếp.
Ánh sáng trong mắt An Thiếu Sâm nhoáng cái biến mất sạch: "Mặc Tinh, trái tim em làm bằng đá à?"
"Anh nên đi hỏi em gái anh xem, trái tim cô ta làm bằng cái gì." Mặc Tinh bê ly rượu lên đến bên môi, cuối cùng lại không có uống, mà là đặt xuống.
Loảng xoảng!
An Thiếu Sâm ném cái ly rượu không xuống đất, sau đó đứng lên, đau khổ nói: "Em rắp tâm mưu sát Sơ Tuyết, em ấy cũng không có tố cáo em, em ấy chỉ bắt em đi tù hai năm mà thôi!"
"Biết vì sao không? Bởi vì em ấy coi em là bạn! Không muốn khiến cho nửa đời sau của em bị hủy hoại trong tù!"
Mặc Tinh tức quá bật cười: "Hai năm tù... mà thôi ư?"
Cô bị Tiêu Cảnh Nam đánh gãy chân, sau đó ném vào trong tù, chân nhiễm trùng cộng thêm bị bạn tù bắt nạt, cô đã nằm ở ranh giới sinh tử mấy lần rồi đấy.
Lúc đầu cô vẫn không sợ những người đó, dám đánh với những người đó, bởi vì cô nghĩ Tiêu Cảnh Nam hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923376/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.