Tiêu Cảnh Nam nói thêm một câu, sắc mặt An Sơ Tuyết liền khó coi vài phần, cái người mà ngày thường giỏi nói lời hiền lành, giờ phút này lại chẳng thốt nên nửa chữ.
"Tôi còn có việc, cáo từ trước." Tiêu Cảnh Nam lạnh nhạt quét mắt nhìn An Sơ Tuyết một cái, sau đó đi về phía cửa.
"Anh Cảnh Nam." Vẻ mặt An Sơ Tuyết có chút hoảng hốt, cô ta gọi anh lại: "Anh lựa chọn như vậy, anh sẽ không hối hận sao?"
Tiêu Cảnh Nam quay đầu nhìn cô ta: "Có hối hận hay không, cũng không liên quan tới cô."
"Không liên quan tới em thật không?" An Sơ Tuyết cười sâu xa một tiếng, có một chút bi thương, tang thương, lại mang theo một tia hận ý khó mà phát giác.
Tiêu Cảnh Nam nhìn sâu vào mắt cô ta, anh không trả lời. Sau đó anh rời khỏi rạp chiếu phim, lái xe đến công ty.
Trong đại sảnh công ty, Mặc Lôi quấn như nửa cái xác ướp ngồi trên sô pha, vẻ mặt không vui, còn Thủy Thanh Lan thì ngồi cạnh anh ấy, cúi mặt chơi điện thoại.
Lễ tân vừa nhìn thấy anh thì như nhìn thấy cứu tinh vậy: "Tổng giảm đốc Tiêu, anh tới rồi!"
Cô ta liếc trộm Mặc Lôi và Thủy Thanh Lan, rồi nói nhỏ: "Cậu Mặc và mợ chủ Mặc đã đến đây từ sáng sớm, nói là phải bắt anh giao cô Mặc ra..."
"Ừ." Tiêu Cảnh Nam giao túi công văn cho lễ tân: "Chuyện còn lại cô không cần lo nữa."
Câu mà lễ tân chờ chính là câu này, cô ta vội vàng ôm túi văn kiện rồi vui vẻ rời đi.
"Tên họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923374/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.