"Khoảng thời gian này, việc điều trị của Mặc Tinh liền phiền bác sĩ Lục rồi." Tiêu Cảnh Nam liếc mắt nhìn phương hướng Mặc Tinh bỏ đi, anh ngoảnh lại nói với Lục Ngôn Sầm.
Độ cong nơi khóe miệng Lục Ngôn Sầm rất nhỏ: "Tôi nhận ủy thác của bác cả tôi chữa bệnh cho cô Mặc, tổng giám đốc Tiêu không cần phải cảm ơn tôi."
Tiêu Cảnh Nam nhìn Lục Ngôn Sầm, anh không nói thêm gì nữa, lễ phép nói lời chào, sau đó đi ra khỏi nhà họ Lục.
Trên hành lang, Mặc Tinh đang chờ thang máy, cô cúi đầu, không nhìn rõ vẻ mặt, nhưng xung quanh cô lại bao phủ một tầng khí tức cô đơn.
Con ngươi Tiêu Cảnh Nam ảm đạm, đi đến bên cạnh cô.
Thang máy đã tới, hai người đi vào thang máy, lúc ở trong thang máy, ai cũng không nói lời nào. Trên danh nghĩa là người yêu, nhưng quan hệ thì không bằng người lạ.
Lúc đi ra khỏi thang máy, Mặc Tinh mới ngẩng đầu lên, mặt không chút biểu cảm hỏi: "Tại sao đến tìm tôi? Sơ tôi mập mờ với bác sĩ Lục à?"
"Không phải." Chẳng qua là không thích nhìn thấy cô đi lại quá gần với người đàn ông khác mà thôi, mặc dù biết giữa bọn họ không có gì cả.
Mặc Tinh nhìn thẳng vào mắt anh, sau một lúc lâu, cô cười nhạt một tiếng.
Thấy hai người tới, tài xế đã mở sẵn ghế sau, đứng đợi ở bên cạnh chiếc Bentley: "Tổng giám đốc Tiêu, cô Mặc."
Trong tay tài xế còn cầm một một gói khăn giấy, anh ta đang rối rắm xem có cần đưa cho Mặc Tinh hay không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923365/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.