Mỗi khi Mặc Lôi nghĩ đến những cái này, anh liền cảm thấy toàn thân không phải tư vị gì, anh nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ nhìn bóng lưng của Tiêu Cảnh Nam.
Hiện tại, bọn họ vẫn còn trẻ, ngày tháng sau này còn dài, sớm muộn gì cũng có một ngày anh ấy phải khiến cho thằng khốn họ Tiêu này trả giá đắt!
Bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, nhưng Tiêu Cảnh Nam vẫn nhìn vào phòng cấp cứu, chưa từng quay đầu nhìn Mặc Lôi lấy một cái.
Không lâu sau, bác sĩ y tá đẩy gường vội vàng chạy tới. Lục Ngôn Sầm đi lên nói với bọn họ hai câu với gương mặt nghiêm túc, rồi đưa bọn họ đến trước người Tiêu Cảnh Nam.
"Tổng giám đốc Tiêu mau lên giường đi, bọn họ sẽ xử lý miệng vết thương cho anh." Lục Ngôn Sầm đi đến trước mặt Tiêu Cảnh Nam rồi nói.
Tiêu Cảnh Nam nhìn qua cửa phòng cấp cứu vẫn đang đóng chặt, chần chừ một chút, anh khẽ gật đầu, trong tay cầm chiếc áo bệnh nhân đó, hơi có chút tốn sức nằm được lên chiếc giường đẩy.
"Đưa đồ trong tay anh cho tôi đi." Các y tá vội vàng đẩy giường đẩy đi về hướng một phòng cấp cứu khác, một y tá trong đó bắt được một góc của chiếc áo bệnh nhân bị xé rách, tốc độ nói cực nhanh nói. . harry potter fanfic
Tiêu Cảnh Nam một tay che bụng đang liên tục chảy máu, một tay cầm chiếc áo bệnh nhận bị xé rách đó, thu trở về: "Không cần, tôi tự cầm được."
Nghe thấy vậy, y tá cũng không ép buộc nữa, thả chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923342/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.