Mặc Tinh mím môi, không nên tiếng. Nếu cô nói “phải” thì bà An sẽ cố tình làm khó cô hơn, còn nếu trả lời là “không phải”, bà ta chắc chắn sẽ tính món nợ này lên đầu của anh cô. Sói trước hổ sau, đâu đâu cũng là kẻ địch, chỉ có điều là chúng đang im lặng mà thôi.
“Sơ Tuyết đúng là một cô gái tốt bụng, suýt chút nữa bị cô hại chết vậy mà con bé không hề truy tố cô, chỉ cho cô ngồi tù có hai năm, thế nhưng cô lại tìm cách hãm hại con bé hết lần này đến lần khác!” Bà An bước đến bên cạnh giường bệnh, bàn tay với bộ móng được làm một cách tinh tế bỗng chọc mạnh vào trán của Mặc Tinh: “Lương tâm cô bị chó gặm rồi sao?”
Trán Mặc Tinh lập tức đỏ lên, nhưng cô không vùng vẫy, chống cự lại.
Thấy vậy, An Thiếu Sâm nhíu mày, trong tiềm thức anh ta tiến lên một bước, nhưng sau đó nhanh chóng lùi lại, đưa mắt nhìn hai người bọn họ.
“Đây là cách dạy dỗ của dì An sao?” Đúng lúc này, Tiêu Cảnh Nam đẩy cửa bước vào sau khi gọi điện thoại xong.
Nhìn thấy anh đi vào, ánh mắt bà An lóe lên vẻ kinh ngạc, ánh mắt chuyển từ anh sang Vương Như, bà ta nhàn nhạt tức giận: “Chị Như, chị và Tiêu Cảnh Nam đi ăn cùng nhau xong qua đây à?”
“Cảnh Nam, sao con lại tới đây muộn như vậy?” Vương Như cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Tiêu Cảnh Nam mặt vẫn không chút thay đổi: “Con mới làm xong việc ở công ty nên giờ mới qua được." Sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923251/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.