Khi Chân Ôn Uyển tỉnh lại thì Quyền Thiên Trạm đã sớm đi làm như mọi ngày.
Kể từ khi vào đây, cô chưa bào giờ thức sớm hơn anh.
Cô thật không hiểu, rõ ràng ban đêm đều là anh... ách... phí sức lực, nhưng vì sao anh vẫn có thể rời giường đúng giờ còn chạy bộ nữa, tinh thần sảng khoái đi làm việc? Còn cô ngủ gà ngủ gật, dậy trễ hơn bình thường, bị Thiên Âm và mấy trợ lý cười nhạo…
Ôn Uyển vuốt mặt, cô không dám nhớ lại nhiều, cô vội vàng xuống giường rửa mặt thay quần áo. Sau đó nhanh chóng xuống lầu chuẩn bị bữa ăn sáng.
Cuộc sống của cô còn có thêm Quyên Quyên, gần như ngày nào nó cũng đợi cô dưới chân cầu thang, vừa nghe thấy động tĩnh là hưng phấn vọt tới.
“Quyên Quyên, sớm a.” Ôn Uyển sờ sờ đầu của nó.
“Gâu!” Quyên Quyên rất lễ phép đáp lại.
“Hôm nay tao giúp mày nấu món thịt gà được không?” Cô đi tới phòng bếp, cúi đầu hỏi nó.
Cặp mắt Quyên Quyên sáng lên, lập tức gật đầu.
“Hoặc là thêm một phần sườn?”
Quyên Quyên đã bắt đầu chảy nước miếng.
Vì lấy lòng”Áo cơm cha mẹ”, nó nhanh vọt vào trong phòng bếp, ân cần tha cái tạp dề cho cô.
“Quyên Quyên ngoan quá, vì thưởng cho mày, sau khi ăn xong tao làm bánh rán cho mày ăn được không?”
Quyên Quyên vui chết. Nó vui vẻ nằm vật xuống sàn nhà, lại điên cuồng lăn lộn, giống như chỉ có như vậy mới có thể ngăn cản mình chạy loạn.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-quen-em-di/2429103/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.