Kỳ hạn bảy ngày sắp đến, em ấy không còn nhắc tới tôi nữa, Chu Sinh, người này đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của em ấy.
Em ấy đã quen với việc không có tôi trong cuộc sống của mình, em ấy dường như đã quên đi tôi rồi.
Nếu không có tôi, em ấy cũng sẽ sống tốt.
Em ấy sẽ không nhớ tôi nữa.
Thật tuyệt.
Trên ban công, tôi có trồng cho em ấy, là hoa đinh hương*, gió thổi qua, ngửi kỹ sẽ ngửi thấy mùi hoa nhàn nhạt này, mái tóc dài của em ấy được quấn lên, em ngồi yên trên chiếc ghế trắng được đặt trên ban công, trong tay cầm một tuyển tập thơ.
*Chi Tử đinh hương hay đúng ra là chi Đinh hương là một chi của khoảng 25-40 loài thực vật có hoa thuộc họ Ô liu, có nguồn gốc ở châu Âu và châu Á
Lại một lần nữa, tôi bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của em ấy.
Em ấy có một vẻ đẹp cổ điển, lần đầu tiên gặp nhau trên con đường mưa rơi không ngừng, tôi không thể hiểu được nhớ đến bài thơ "trong hẻm mưa", em ấy giống như một bông hoa đinh hương thấm đậm nỗi buồn ... ..
Em ấy bỗng nhiên ngước mắt lên, chăm chú nhìn tôi: "Tôi phải làm sao...?
"Tôi có thể theo đuổi em với lý do gì đây?"
Tôi giật mình.
"Tôi cho em con đường chật hẹp, hoàng hôn tuyệt vọng, mặt trăng của vùng ngoại ô lởm chởm.."
Tôi liếc nhìn tập thơ trong tay em , hóa ra em đang đọc thơ.
"Tôi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-quen-anh-di/3620780/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.