Buổi sáng hôm sau Tiêu Dật dậy từ rất sớm, cơ hồ ngoài trời vẫn còn lờ mờ chưa sáng tỏ thì cậu đã tỉnh rồi. Tiêu Dật sực nhớ ngày hôm qua mình vừa mới làm một hành động có chút điên rồ, chính là lén lút treo từ trên ban công tầng hai xuống để gặp người đàn ông này, cũng có bị người này làm cho đến mức phải tiểu ra, còn có cùng hắn quay một đoạn video rất là xấu hổ nữa. Tiêu Dật cảm thấy mình đúng thật là điên cuồng, gần ba mươi tuổi rồi vẫn có thể làm ra những chuyện trẻ con như thế.
Tiêu Dật khẽ mỉm cười đưa tay vuốt ve gương mặt của Trình Kiệt, người đàn ông này cũng thật là đẹp trai, lại tự cảm thấy mình còn có thể chứng kiến hết được mọi biểu cảm gương mặt nhiễm đầy dục vọng của hắn, cũng là chỉ có một mình cậu mới được thấy thôi, người khác căn bản là không có cơ hội. Tiêu Dật nhẹ nhàng ngồi dậy muốn im lặng rời khỏi chỗ này, cậu phải sớm một chút trở về nhân cơ hội mẹ Tiêu mở cửa mà lẻn vào trong nhà, nhưng mà mới chỉ ngồi dậy được một chút thôi đã bị cánh tay người phía sau túm lấy kéo cậu ngã xuống giường, giây tiếp theo đối phương liền dùng cả tay và chân ôm chặt lấy cậu:
“Vẫn còn sớm, lát nữa anh đưa em về”
Tiêu Dật vừa mới nhìn đồng hồ trong phòng ngủ, đã là năm giờ rưỡi sáng rồi, mấy ngày tết này mẹ Tiêu đều dậy rất sớm để chuẩn bị này kia:
“Anh ngủ thêm đi, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030793/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.