Tiêu Dật đã 5 năm rồi không được gần gũi với Trình Kiệt như vậy, cũng 5 năm rồi nơi đó không được hắn chạm tới, Tiêu Dật run rẩy bám chặt lấy hai vai của Trình Kiệt, hơi thở mang theo hương vị rượu nho càng khiến cho Trình Kiệt say càng thêm say.
Trình Kiệt nhìn chằm chằm Tiêu Dật, giọng nói trầm khàn nhiễm đầy dục vọng:
“Tiêu trưởng thôn, thật muốn cho cậu chứng kiến bộ dáng dâm đãng này của cậu”
Tiêu Dật rơi vào hố sâu dục vọng, cậu không thể nào tự kìm nén được sự ham muốn của chính bản thân mình. Đầu ngón tay của Trình Kiệt tuy vừa thô vừa lớn nhưng lại có thể khơi lên khoái cảm trong lòng cậu nhiều đến thế, động nhỏ phía dưới không dễ dàng thích nghi được hai ngón tay xa lạ, Tiêu Dật rên rỉ thở dốc, trong lòng có một suy nghĩ hư hỏng: Trình Kiệt sẽ thích bộ dạng này của cậu chứ?
Tiêu Dật tình cờ đưa mắt nhìn sang bên trái phát hiện ra ở phía trước một đoạn có một người đang thất thần đứng ngây ngốc nhìn, Tiêu Dật giật mình định đẩy Trình Kiệt ra nhưng khi tay của cậu vừa đặt lên trước ngực hắn thì cậu liền nghĩ lại bởi vì người đang đứng nhìn kia chính là Lâm Chí Huyền. Tiêu Dật không biết Trình Kiệt có thật sự yêu thích Lâm Chí Huyền hay không nhưng cậu biết Lâm Chí Huyền là thật sự thích Trình Kiệt, không phải cậu không biết những hành động hôm nay là do chính cậu ta cố tình biểu hiện cho cậu thấy, cậu ta là muốn nói cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030715/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.