Câu hỏi của Trình Kiệt tính đến thời điểm hiện tại Tiêu Dật không thể nào cho hắn được một đáp án, thật ra chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu thôi thì rất dễ dàng nhưng mà cậu chính là muốn trả lời chính xác cho Trình Kiệt, thế cho nên lúc đó cậu chỉ im lặng mà thôi.
Trình Kiệt ra ngoài nói chuyện với người trong công ty, Tiêu Dật lên phòng ngủ ở tầng hai đứng trong bóng tối nhìn xuống phía dưới, ánh mắt quan sát nhất cử nhất động của hắn, người đàn ông này cực kỳ ưu tú, sự ưu tú cường đại đến mức không thể dùng cách nào che giấu hết được, ưu tú như thế nhưng lại nói trên đời này chỉ cần một mình cậu, khiến cho cậu cũng không nỡ có thể rời xa hắn được.
Hôm nay trời rất nhiều sao, Tiêu Dật rất thích nhìn một bầu trời có nhiều sao như vậy, còn nhớ lần ấy có một lần cậu nhìn thấy sao băng rất nhanh vụt qua đã kinh ngạc đến mức đứng hình vài giây, mãi cho đến khi sao băng vụt qua một lúc rồi cậu mới giật mình nhắm hai mắt lại tự ước ở trong lòng rằng sau này muốn vào Trình thị, không ngờ đến bây giờ cũng xem như là linh nghiệm rồi.
Bữa tiệc ngoài trời rất nhanh kết thúc, Tiêu Dật đứng ở trên tầng thấy người phía dưới đã về hết rồi liền xoay người đi xuống, cậu chậm rãi bước tới phía sau lưng của Trình Kiệt, vòng tay ôm lấy eo hắn, đầu nhỏ cũng tự động tựa vào tấm lưng rộng lớn kia:
“Chúng ta bây giờ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030690/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.