Âu Tĩnh Kỳ đặt điện thoại xuống bàn, hắng giọng: “Trong đây anh có mấy bản ghi âm em nghe mỗi ngày cho nhớ đến lúc thi anh dám chắc chắn em sẽ làm bài cực kì tốt.” 
“Hửm? Ghi âm?” Âu Tĩnh Như tròn mắt cầm điện thoại lên mở ra xem, cô bật thử một đoạn ghi âm trong điện thoại, một giọng nói quen thuộc, trầm ấm nghe vô cùng êm tai cất lên, cô há hốc miệng nhìn Âu Tĩnh Kỳ rồi hét lớn một tiếng, phấn khích nói: 
“Là giọng của anh Tiểu Hiên, là giọng của anh ấy.” Âu Tĩnh Kỳ cùng Ivy ngồi bên cạnh che tai của mình lại, Âu Tĩnh Như ôm chầm lấy anh trai của mình cọ cọ má của mình vào vai của anh: “Anh đúng người anh trai tốt nhất trên đời.” 
“Đừng cọ nữa, dọn dẹp sách vở rồi đi xuống lầu ăn cơm, hôm nay học bao nhiêu là đủ rồi.” Âu Tĩnh Kỳ nhéo nhẹ má của Âu Tĩnh Như, anh quay sang nói với Ivy: “Em cũng đi xuống ăn cơm cùng gia đình anh đi.” 
“Vâng.” Ivy gật gật đầu đồng ý, cô cùng Âu Tĩnh Như dọn dẹp sách vở rồi cùng anh em Âu Tĩnh Kỳ đi xuống lầu ăn cơm. 
Trên bàn ăn vô cùng phong phú, có rất nhiều món ăn thơm nức cả mũi, ngồi trên bàn ăn Ivy cùng gia đình Âu Tĩnh Như ăn vô cùng vui vẻ, bầu không khí ấm áp lan tỏa khắp cả Âu gia. Đột nhiên hốc mắt của Ivy đỏ ửng lên, cô hơi nghiêng người nói nhỏ vào tai của Âu Tĩnh Như: 
“Esther! Đã lâu lắm rồi tớ mới có một bữa cơm gia đình ấm áp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-hay-yeu-anh-them-lan-nua/162684/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.