Sáng hôm sau, Hiểu Lam tỉnh dậy trước, cô nhanh chóng rời vòng tay của Lâm Phong chạy vào nhà vệ sinh. Quả thực, cô không biết phải đối diện với những chuyện xảy ra đêm qua như thế nào. Nên làm như không có gì hay đuổi anh về? Cô không biết. Nhìn bản thân mình trong gương, Hiểu Lam thấy thật mệt mỏi. Mọi việc đến quá nhanh, nhanh đến mức cô chưa sẵn sàng đón nhận nó. Triền miên trong dòng suy nghĩ, cô bỗng nghe thấy tiệc gọi khàn khàn của anh ở ngoài:" Hiểu Lam?". Sau đó là tiếng bước chân ngày càng gần. Vội mặc bộ váy ngủ trên móc, cô bước ra ngoài. Hiểu Lam cúi gằm mặt bước ra, vô tình chạm vào lồng ngực rắn chắc của anh đang ở ngay trước cửa. Hiểu Lam nhìn anh, khe khẽ nói:" Xin lỗi". Anh mặc chiếc quần ngủ, cô không biết anh lấy ở đâu, Lâm Phong vòng hai tay ra ôm trọn cô vào lòng, anh cúi đầu xuống một chút, cảm nhận hương thơm trên mái tóc cô. Cái ôm này khiến anh đầy thỏa mãn. Anh nói:" Chúng ta đi ăn sáng đi".
Vì Hiểu Lam thường xuyên ăn tại nhà cho nên đồ ăn trong bếp luôn có sẵn, chưa kể tối qua cô đã mua về được những đồ cần thiết cho mấy ngày tới, vậy nên cả hai quyết định ăn tại nhà. Hiểu Lam chọn ăn bánh mì lát với mứt, Lâm Phong nói muốn ăn giống cô, cho nên bữa sáng nay vô cùng đơn giản. Ánh nắng chan hòa buổi sớm trải đầy xuống mặt sàn bằng gỗ, khu cảnh trong phòng bếp cũng vì thế mà hài hòa đến lạ. Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-dung-buong-tay/2924015/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.