Hôm nay cô không đến tập đoàn làm, cô gọi điện thoại giao hết việc cho Minh Thư, anh cũng vậy, không đi làm và giao hết việc cho Phạm Hoàng.
Ba mẹ cô thấy một đêm cô không về thì lo lắng gọi cho cô, cô nhanh chóng báo bình an, mình vẫn ổn cho ba mẹ yên tâm, nhưng vẫn thấy thiếu thiếu gì đó mà không nghĩ ra.
Anh thấy cô như vậy thì lắc đầu, con trai của mình cũng quên, hết cách anh đành gọi cho tiểu Vĩnh cho cậu bé yên tâm.
Cả hai đi chơi thảnh thơi một ngày, anh dẫn cô đi chơi, đi mua sắm, đi ăn uống như một cặp đôi mới yêu, nụ cười trên môi cô nở rất tươi, và nụ cười đó lần này là giành cho anh, anh hạnh phúc nhìn cô, nhìn nụ cười ấy, cuối cùng thì nụ cười đó cũng giành cho anh rồi.
Ngày hôm nay anh còn cho tất cả người làm nghỉ một ngày, anh tự tay xuống bếp nấu đồ ăn cho cô.
Sau khi tất cả món ăn thịnh soạn được dọn lên, cô hơi bất ngờ.
"Tất cả là do anh nấu sao?" cô hỏi
"Em nghi ngờ tài năng của tôi?" anh hỏi lại.
"Em đâu có ý đó, chỉ là em không ngờ người như anh cũng biết nấu ăn đó." cô châm chọc.
Anh đen mặt không biết nói gì. Bữa ăn diễn ra vui vẻ.
Buổi chiều hai người ngồi cạnh nhau xem phim, buổi tối ngắm sao trên sân thượng.
"Thành, anh có biết ba năm qua em sống khổ như thế nào không?" cô đột nhiên hỏi anh.
"Tôi biết." anh nhẹ nhàng trả lời.
"Vậy tại sao anh không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909906/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.