Một lúc sau cô tỉnh dậy, anh cùng lúc cũng tỉnh luôn.
"Thành, dây thôi, anh định nằm ôm em như vậy đến bao giờ."
"Nằm im, cho tôi ôm em thêm một chút nữa."
"Anh không định làm sao?"
"Không đi làm, hôm nay tôi nghỉ."
"Anh không đi làm nhưng em đi làm, buông em ra đi."
"Không buông." anh bá đạo nói.
"Buông em ra nào."
"Hôm nay em nghỉ một buổi ở với tôi được không?"
"Không được." tập đoàn bao nhiêu việc bảo cô nghỉ sao được.
"Một buổi thôi, đi...ở nhà với tôi." anh nài nỉ.
Cái hình tượng lạnh lùng cao ngạo, mặt thì lúc nào cũng như treo biển cấm đụng vào, cấm lại gần bị đánh bay mất tiêu luôn.
Biết cô kiểu gì cũng không đồng ý, anh bắt đầu hành động. Anh ghì mặt vào cổ của cô hôn lấy hôn để, vì cơ thể cô anh quá thân thuộc, nơi nhạy cảm nhất của cô là vùng cổ, lập tức cô cười như được mùa.
"Buồn, buồn, bỏ em ra." cô vừa nói vừa cười phá lên.
"Có ở nhà với tôi không?" Anh tiếp tục hôn cổ cô.
"Có, có, em ở, em ở nhà." cô nói trong đau khổ, miệng thì cười không ngừng, thảm quá đi mà.
Cô cũng không ngờ anh có thể biến thành cái dáng vẻ không ngờ tới này, thì ra bấy lâu nay cô và tất cả mọi người đều bị anh lừa, anh quá vô sỉ rồi.
"Anh thật là vô sỉ." cô nói.
"Giờ em mới biết sao, tôi chỉ vô sỉ với mình em thôi." anh thì thầm vào tai cô khiến cô sởn gai ốc.
Ôi chao, một con người từ trước đến nay luôn lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909905/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.