Ngôn Minh dường như muốn nói cái gì đó, nhưng không có cơ hội, bởi vì đúng lúc này, điện thoại của anh vang lên, Ngu Điềm liếc mắt một cái liền nhìn thấy bên trên hiển thị là ba của anh đang gọi tới.
Ngôn Minh rất nhanh nhận cuộc gọi, đối phương có vẻ như dặn dò gì đó, khiến cho sắc mặt Ngôn Minh trở nên không biết phải làm sao.
Ngu Điềm chỉ nghe thấy anh trả lời ngắn gọn.
“Biết rồi, con không đi, đang ở cạnh con.”
Không cần nghĩ cũng biết cuộc điện thoại này hơn phân nửa là Ngôn Văn Hoa gọi điện kiểm tra xem Ngôn Minh có thật sự đi xem phim với Ngu Điềm không.
Ngôn Minh hình như không được ba mình tin tưởng cho lắm.
Tuy rằng có thể đoán được Ngôn Minh cùng mình đi tới rạp chiếu phim là do Ngôn Văn Hoa tạo áp lực nhưng Ngu Điềm vẫn rất vui vẻ.
Đợi Ngôn Minh cúp điện thoại, Ngu Điềm liền nhiệt tình nói: “Anh có muốn ăn bắp rang bơ không?”
Ngôn Minh nhíu nhíu mày: “Bắp rang có hàm lượng chì rất cao, còn có rất nhiều đường, bơ và phẩm màu, nếu cô học y…”
“Em biết! Lượng chì quá cao sẽ tổn thương tới hệ thống tiêu hóa và khả năng tạo máu, ăn bắp rang còn dễ mập, là người học y em đều biết cả. Nhưng mà!”
Ngu Điềm nghiêm trang nói tiếp: “Chính là bởi vì học y nên em mới biết, thỉnh thoảng ăn bắp rang bơ, chỉ cần thân thể khỏe mạnh thì cho dù muốn ăn ra bệnh cũng phải cần đến mấy chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597374/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.