Tôi không muốn nỗ lực
---
Còn năm phút trước khi kết thúc ca học, phòng học im lặng như tờ, thế nên giọng nói của hai sinh viên đang trò chuyện ngoài hành lang được khuếch đại vô hạn.
"Hôm nay là thứ ba, hình như bên căng tin của khoa quốc tế có đồ Ý đấy."
"Thật á? Thế thì nhanh lên, tý nữa thể nào cũng đông vãi ra cho mà xem."
"Cứ từ từ, năm phút nữa mới hết giờ cơ mà."
"Thầy Kim đỉnh thật đấy, cả khoa chắc có lớp mình tan học sớm nhất."
"Thôi đi, có mà thầy ấy muốn đến căng tin cướp cơm thì có!"
...
Âm thanh xa dần, Lam Đồ định thần lại, anh chợt nhật ra tất cả sinh viên trong giảng đường đều đang nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Khụ!" Anh ho nhẹ một tiếng, ngón tay gõ gõ mặt bàn, "Còn ai có câu hỏi không?"
Không ai đáp lại.
"Còn chưa nói hả, hỏi nhanh đi, nếu không có người hỏi tôi sẽ gọi đích danh."
Nghe vậy, đám sinh viên ở hàng ghế đầu ngẩng phắt đầu lên, mười mấy cặp mắt ghim chặt vào khuôn mặt Lam Đồ.
Lớp học này là tọa đàm tổng hợp của khoa Sử, một lớp tự chọn nổi tiếng ở Học viện Nhân văn, bởi vì không cần thi cuối kỳ nên các sinh viên khoa khác cũng rất chào đón. Cơ mà có một điểm trừ, giảng viên lớp này lại cực kỳ thích trả lời câu hỏi hay đặt câu hỏi cho sinh viên, còn chuyên chọn mấy tên hay ngủ gật, trốn tiết hoặc mơ mơ màng màng.
Đám sinh viên đã học được hơn nửa học kỳ, kinh nghiệm đầy mình, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-doan-tam-tu-trai-dep/231824/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.