“Từ Tuấn, đừng như vậy, đừng tự làm khổ mình vì em. Anh đau khổ như vậy thật sự khiến cho em cũng đau lòng.”
Nam nhân cười bi thương, anh ta đặt tay lên lồng ngực.
“Em tưởng anh không muốn sao? Nhưng có mấy khi con tim chịu nghe lời lý trí chứ?”
Từ Tuấn nhìn chằm chằm lấy cô, xong lại nắm chặt lấy bang tay nhỏ của Mộng Dao đặt vào trong đó một con dao nhỏ.
“Nếu như có thể em hãy kết thúc tìn yêu này bằng một nhát dao đi.”
Cô thấy đôi mất anh đẫm lệ, có thể anh thật sự đã quá tuyệt vọng. Có thể anh rất yêu cô, yêu hơn cả chính bản thân mình. Cho nên càng không thể chấp nhận được chuyện cô lựa chọn ở bên cạnh bản thân mình.
Có một số nam nhân si tình. Một dạng là giống như Tống Tri Hành, có thể lý trí mà lựa chọn buông tay để người mình yêu được hạnh phúc.
Lại còn một dạng khác, tiêu cực giống như Từ Tuấn, thà để bản thân chết đi còn hơn là buông tay nhìn cô ở bên người khác. Vậy thay vì nhìn cô ở bên cạnh người khác, chi bằng để anh chết đi.
Nhưng Mộng Dao lại nhìn anh với ánh mắt thương hại. Trong quá khứ của cô từng có anh, từng nghĩ sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh, đó là thật lòng.
Nhưng có lẽ không gì bằng ý trời, chỉ là kiếp này chúng ta có duyên không có phận, một lần buông tay là mất nhau mãi mãi.
“Từ Tuấn, đừng chấp niệm nữa. Chuyện của chúng ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479496/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.