Hơn mười giờ sáng cả hai mới đi xuống lầu. Rõ ràng là anh muốn bế cô xuống nhưng Mộng Dao ngại với Tử Y cho nên liền bảo để tự mình đi cũng được.
Nhìn tướng đi khó coi của Mộng Dao thì Tử Y cũng biết được là tại sao hôm nay cô lại dậy trễ rồi. Bà còn tưởng là cô bị bệnh gì hóa ra là bận làm việc nguyên cả đêm qua.
“Con có đi được không hay là để mẹ kêu người làm đưa đồ ăn lên trên đó cho con cũng được mà.”
Mộng Dao ngại ngùng mà quay sang lườm Tống Tri Hành. Tất cả đều là tại anh hết.
Tống Tri Hành chỉ có thể đi đến đỡ lấy eo cô cười trừ.
“Không sao đâu mà bà xã, nếu như em mệt, có thể quay lên lầu nghỉ tiếp để anh đem thức ăn lên cho em.”
Tử Y nghe thấy thì cũng chỉ biết bật cười nói với Cố Thành.
“Ông xem con trai chúng ta, mới có vợ thôi mà đã có tố chất đội vợ lên đầu rồi. Sau này tương lai chắc chắn rất sáng lạn.”
Mộng Dao ngại ngùng mà cau mày lườm Tống Tri Hành.
“Được rồi, mẹ đừng chọc vợ con nữa. Vợ con ngại đấy. Bình thường con ăn cơm chó của ba mẹ quen rồi, hôm nay đổi một bữa ba mẹ ăn cẩu lương của con va đao Dao đi.”
“Được rồi, tôi biết anh thương Dao Dao. Vậy thì mau đưa Dao Dao của anh đi ăn sáng đi chứ chắc từ qua đến nay con bé tiêu hao nhiều thể lực rồi đấy.”
Tống Tri Hành mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479494/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.