Thiếu phu nhân, cho tôi xin phép nhiều chuyện một chút nhưng mà cô không thể tha thứ cho Tống tổng được à? Cô có biết không, hôm qua ngài ấy đã đứng đợi cô cả buổi sáng đến ngất đi hôn mê đến một đêm sáng nay mới tỉnh dậy ngài ấy lại đến tìm cô.”
Vậy là hôm qua anh không có bỏ đi mà thật sự là bị ngất đi sao? Là tại vì đứng nắng suốt 5 tiếng đồng hồ sao?
Nhưng cô vẫn cứng miệng, “Liên quan gì đến tôi chứ?”
Mặc dù trong lòng cô có chút áy náy nhưng cô không có cách nào tha thứ cho anh được.
“Tôi thấy lần này Tống tổng đã biết sai thật rồi. Lần này trong tim của anh ấy cũng đã thật sự muốn ở bên cạnh cô rồi. Nếu không, anh ấy cũng không kiên trì như vậy. Lần trước khi Trình Ý nói sẽ chọn Phó Nhược Hằng, Tống tổng vậy mà thật sự buông tay để cho cô ấy đi. Vậy mà lần này ngài ấy lại hạ quyết tâm đến đây cho bằng được. Dù cho cô có xua đuổi, ngài ấy vẫn nhất quyết đứng chờ đợi đến cùng. Chẳng khi nào tôi thấy ngài ấy hạ quyết tâm như vậy đâu.”
Những lời nói này của Văn Lực khiến cho trái tim cô có chút lung lay.
Tống Tri Hành đúng là tu mười kiếp mới có được một trợ lý như Văn Lực. Những điều mà tên nhát gái như Tống Tri Hành không dám nói, người thật thà như Văn Lực đều buột miệng nói ra cả.
“Thiếu phu nhân, cô không biết đâu. Lúc biết tin cô đi, ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479472/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.