“Cậu làm sao vậy? Bị trĩ hả? Tôi bảo cho phép cậu vào trong nhà đấy. Sao cậu không vào?”
“Tôi không dám vào. Hay là thiếu phu nhân cho cả chủ tịch vào nữa. Chứ tôi chỉ là phận làm công ăn lương thôi. Tôi mà bước vào đó lỡ ngài ấy đuổi việc tôi luôn thì sao?”
“Không ai dám đuổi cậu đâu, cứ đi vào đi. Anh ấy dám đuổi cậu thì sau này không chỉ có đứng ngoài đây không thôi đâu.”
Văn Lực thấy như vậy thì cũng thấy nhẹ nhõm hơn phần nào. Cậu khẽ nhìn sang chỗ của Tống Tri Hành, bây giờ cậu sợ gì Tống Tri Hành nữa khi đã có Mộng Dao chống lưng.
Cậu thì sợ Tống Tri Hành đuổi việc, mà Tống Tri Hành thì lại sợ Mộng Dao không tha thứ cho mình. Bây giờ Mộng Dao nói cô bảo kê cho cậu rồi, vậy thì sao cậu phải sợ Tống Tri Hành?
“Tống tổng, vậy tôi và Tiểu Giai Nghi vào trước nha. Ngài ở lại bảo trọng nha.”
Anh có thể nhìn thấy nụ cười của Văn Lực như đang trêu tức anh. Rõ ràng anh là chồng cô nhưng tại sao cô lại cho tên đàn ông khác vào trong nhà.
Cô thà để anh đứng đây chịu tội cũng không để cho anh bước vào bên trong kia sao?
Vậy là cô hết thương anh rồi.
Sau khi Văn Lực đi vào trong nhà, cậu nhìn khắp nơi tìm Từ Tuấn.
“Từ tổng không có ở nhà sao?”
“Hôm nay anh ấy có hẹn tái khám với bác sĩ nên đã trở về thành phố rồi.”
“Bệnh của Từ tổng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479471/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.