Trên đường đi đến nhà của Mộng Dao, Tống Tri Hành đột nhiên nhớ ra là Từ Tuấn từng nói rằng cô thích hoa hồng đỏ. Vì vậy anh đã hái đến một bó hoa hồng đỏ.
Khi Mộng Dao một lần nữa mở cửa đi ra ngoài tưới hoa thì cô lại nhìn thấy Tống Tri Hành đang đứng đó tay ôm bó hoa nhìn cô cười khiến cho cô giật mình lùi lại mấy bước.
“Tống Tri Hành, anh bị điên rồi sao?”
Cô còn tưởng là hôm qua anh đã từ bỏ và trở về Bạch Thành. Không ngờ hôm nay mở mắt ra lại thấy anh đang đứng trước mặt cô.
Tống Tri Hành cầm bó hoa đến đưa cho cô. Anh còn nhìn cô mỉm cười rất ngọt ngào.
“Tặng cho em.”
Nhưng trái ngược hoàn toàn với thái độ ngọt ngào này của anh thì Mộng Dao lại tỏ thái độ chán ghét khoanh tay trước mặt anh.
“Tống Tri Hành, tôi không muốn nhận hoa của anh tặng. Anh nghĩ tôi cần hoa của anh tặng sao?”
“Tôi biết em rất giận tôi nên tôi mới mua hoa tặng em. Em giận tôi thì giận nhưng những bông hoa xinh đẹp này nào có tội tình gì mà em lại không chịu nhận nó?”
Văn Lực nghe những lời sến sẩm này của Tống Tri Hành còn thấy muốn nổi da gà. Tại sao khi con người ra yêu vào có thể cảm lạnh như vậy nhỉ?
Nhưng trái ngược với những câu tỏ tình sến súa của Tống Tri Hành thì Mộng Dao vẫn mặt lạnh trước sau như một.
“Hoa hồng không có tội. Tội của nó là đã rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479469/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.