Sau khi Trình Ý rời đi, Tống Tri Hành liền ngơ ngác cầm lấy mảnh giấy cô đưa cho mình mở ra xem. Trên đó là một địa chỉ lạ ở một hòn đảo cách đó không xa.
Đó là nơi anh quả thật chưa từng nghĩ đến. Cho nên cũng chưa từng tìm kiếm cô ở đây.
Sau khi nhận được gợi ý từ Trình Ý, anh liền bật dậy. Mặc kệ những vết thương trên người mà muốn xuất viện.
Bác sĩ cũng phải lắc đầu bó tay bảo anh bị điên rồi. Chấn thương của anh ít nhất phải ở lại bệnh viện quan sát một tháng, bây giờ anh xuất viện chẳng khác nào là đang trêu đùa mạng sống của bản thân cả.
“Tống tổng, tinh thần của anh đang không ổn định. Nên ở lại bệnh viện để điều trị.”
“Tôi không sao, tôi mà còn ở lại bệnh viện thì tinh thần mới là không ổn định đấy. Tôi phải về, phải đi tìm vợ tôi.”
Mặc kệ những lời nói khuyên ngăn của bác sĩ, anh vẫn quyết tâm rời khỏi đây. Bây giờ anh đã biết vị trí của Mộng Dao làm sao mà anh có thể ngồi yên được. Bây giờ anh chỉ muốn gặp cô, được nhìn thấy cô mà thôi.
Phó Nhược Hằng mắng anh rất đúng, khi xưa có anh không biết trân trọng. Bây giờ mất rồi mới biết nó quý giá với anh như thế nào.
Tống Tri Hành không ngờ có một ngày anh lại bước đi trên con đường truy thê giống Phó Nhược Hằng. Kẻ mà anh ghét cay ghét đắng và lúc trước còn hay mắng Phó Nhược Hằng là loại đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479458/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.