“Sao chỗ này vẫn chưa to mấy nhỉ?”
“Con chỉ mới có năm tháng thôi mà, bụng vẫn chưa lớn lắm đâu.”
Tống Tri Hành trong vô thức xoa xoa chiếc bụng bầu của Mộng Dao. Anh còn hôn lên đó thêm mấy cái, điều này khiến cho Mộng Dao rất ngại, mặt cô đỏ ửng hết cả lên.
“Anh đối tốt với tôi… tất cả đều chỉ vì đứa bé thôi sao?”
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Tống Tri Hành lại buột miệng trả lời.
“Tất nhiên. Nó là con của tôi mà.”
Vậy còn cô thì sao?
Trong lòng anh có vị trí nào dành cho cô hay không?
Chỉ cần là một chút thoáng qua thôi ý nghĩ muốn giữ cô lại cũng được. Chỉ cần anh nói anh cần cô thôi, cô sẽ ở lại vì anh và vì đứa bé cần một gia đình hoàn chỉnh.
“Chuyện của em và Từ Tuấn tôi cũng có nghe nói rồi. Tôi biết là chuyện đó làm khó em, giữa phải sinh con cho người em không yêu và người em yêu nhiều năm đang mắc bệnh hiểm nghèo. Tôi biết sự cố này đã khiến cho em phải khó xử…”
Thì ra là anh đã biết rồi. Tống Tri Hành là ai kia chứ, chắc anh đã cho người điều tra tất cả chuyện trước kia của cô. Chắc anh cảm thấy cô có quan hệ mập mờ với Từ Tuấn. Chuyện anh muốn biết chẳng có chuyện gì là không thể biết được cả.
Nhưng tại sao anh lại cho rằng cô không yêu anh?
“Nếu như em muốn đi, tôi cũng hiểu mà. Nhưng chuyện của chúng ta đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479432/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.