Suy nghĩ đó khiến cho Tống Tri Hành cảm thấy không vui. Cảm giác đến ngay cả một tư cách để ghen cũng không có.
Anh có người trong tim, cô cũng có người thương ở trong lòng.
Anh xem Trình Ý là chấp niệm, Mộng Dao lại xem Từ Tuấn là thời niên thiếu.
Anh không buông bỏ được Trình Ý thì lấy tư cách gì cấm cản Mộng Dao không được có liên lạc với người yêu cũ?
Cuối cùng anh cũng đã hiểu được cảm giác của Mộng Dao, cảm giác đau nhức đến tận xương tủy nhưng lại không có cách nào nói ra được thành lời.
Bọn họ thực sự rất giống nhau, nhưng những người giống nhau thường sẽ không thể ở bên nhau.
Anh đi xuống dưới kêu người làm chỉ cho mình cách pha sữa bầu.
Người làm cũng cảm thấy ngạc nhiên, cậu chủ nhà mình cả đời còn chưa từng động tay động chân cầm rổ lặt rau được lần nào vậy mà lần này lại kêu bà chỉ cho cách pha sữa bầu.
Tống Tri Hành đúng là thật sự thay đổi rồi!
Tử Y mà nhìn thấy cảnh này chắc là cười chảy cả nước mắt.
Tống Tri Hành lóng ngóng pha sữa được một hồi thì cầm ly sữa đi lên lầu đưa cho Mộng Dao.
Sau khi Tống Tri Hành rời khỏi phòng Mộng Dao mới dám mở tin nhắn của Từ Tuấn ra xem. Trong đoạn tin nhắn gửi cho cô, anh vẫn còn giữ quà kỷ niệm mười năm yêu nhau của hai người.
Đó là một chiếc khăn do chính tay Mộng Dao thức suốt đêm đan cho anh. Cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479431/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.