Bây giờ anh nói cho cô biết sự thật thì có tác dụng gì? Tất cả có quay lại được không?
Nếu như lúc đó anh nói rõ với cô rồi cả hai cùng nhau vượt qua. Nếu như lúc đó anh không chọn buông tay, nếu như lúc đó cô chịu tin tưởng anh thêm một chút. Có lẽ bây giờ cô cũng không phải đau khổ thế này.
“Mộng Dao, em đừng khóc. Em khóc anh rất đau lòng.”
Từ Tuấn định choàng vai ôm Mộng Dao vào lòng đột nhiên bị một bàn tay hất vang ra. Anh nhìn lại thì phát hiện ra là Tống Tri Hành.
Thì ra lúc nãy tính tiền xong đi ra ngoài không thấy cô anh đã lo lắng đi tìm khắp nơi vì sợ cô sẽ đi lạc. Cô lại đang có thai lỡ như đi lung tung lại vấp ngã hay bị gì thì sao?
Đột nhiên anh nhận ra không biết tại sao anh lại lo lắng cho cô như vậy. Thứ cảm giác mà trước đây anh chưa từng có. Anh không biết rõ là mình đang vì đứa bé hay là vì cô nữa.
Khi anh đi đến chỗ quầy kem thì nhìn thấy Mộng Dao đang đứng cùng một người đàn ông nào đó. Hai người còn có những cử chỉ rất thân mật.
Bàn tay của Tống Tri Hành cuộn tròn lại, khuôn mặt căng cứng nhìn Mộng Dao và Từ Tuấn ôm ấp nhau. Anh đột nhiên có cảm giác tức giận như lúc nhìn thấy Phó Nhược Hằng ôm Trình Ý vậy?
Chẳng lẽ anh đã thích Mộng Dao rồi ư?
Không thể nào! Làm sao anh có thể thích Mộng Dao được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479428/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.