Quay về với tôi đi. Giấy đăng ký kết hôn tôi sẽ không hủy nữa, tôi sẽ cho em một danh phận. Em muốn kết hôn chứ gì? Vậy thì chúng ta kết hôn đi!”
 
“Anh nói thật chứ?”
 
Tống Tri Hành khẽ gật đầu. Không biết là anh đã suy nghĩ thế nào mà lại quyết định như vậy.
 
Nếu” như bây giờ anh cương quyết không nhận thì có thể cô sẽ dứt khoát không cần nữa. Dù sao thì so với việc trở thành thế thân của người khác rồi sớm muộn cũng bị vứt bỏ, chi bằng sớm buông tay.
 
Bởi vì Mộng Dao thật sự rất sợ bản thân sẽ động lòng với Tống Tri Hành. Đến lúc đó muốn rời đi cũng rất khó.
 
Nhưng hôm nay anh lại nói muốn cho cô một danh phận, muốn kết hôn với cô. Nhưng anh có yêu cô đâu tại sao anh lại đồng ý lấy cô ngay lúc này?
 
Là vì đứa bé trong bụng cô sao? Hay là vì cô nói sẽ không quay về nữa.
 
“Thật sao?”
 
“Thật. Chúng ta có thể kết hôn.”
 
“Anh sẽ không hối hận chứ?” Mộng Dao hỏi lại anh lần nữa, cô sợ anh sẽ lại hối hận một lần nữa.
 
“Không đâu. Tôi sẽ không hối hận vì quyết định này đâu. Vậy em về với tôi được không?”
 
Phó Nhược Hằng thấy Mộng Dao bị lay động thì vội vàng lên tiếng.
 
“Mộng Dao, em đừng tin hắn ta. Lời nói của đàn ông có lời nào là đáng tin đâu. Ai mà biết được khi về bên đó hắn sẽ đối xử với em như thế nào?”
 
“Chắc anh không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479420/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.