Tống Tri Hành vừa mới trở về từ công trường đã bị mẹ mình giữ lại. Anh đang rất mệt mỏi mà Tử Y vẫn không chịu buông tha cho anh.
“Tri Hành con đi đâu về.”
“Mẹ, ngày hôm nay con đã rất mệt mỏi rồi, mẹ đừng có hỏi con nữa có được không?”
“Sao mẹ có thể sinh ra một người đàn ông tồi tệ như con chứ? Con có thể đừng giống cha con ở điểm đó được không? Phụ nữ sẽ khổ đấy.”
“Mẹ, con đã làm gì chứ?”
“Con không làm gì mà người ta một bụng. Còn bày ra cái trò giấu mẹ đi phá thai nữa chứ. Suýt chút nữa mẹ đã không thể nhìn thấy cháu mẹ được rồi.”
“Ngày mai con lập tức sang nhà họ Phó đón Mộng Dao về đây cho mẹ.”
“Mẹ định chăm sóc cho cô ấy sao?”
“Đúng rồi, cháu của Tống gia không thể không nhận tổ tiên. Mẹ đã hứa với cha con ở trên trời không thể để cho hương hỏa nhà họ Tống đến đời của con thì bị đứt đoạn được. Yêu cũng được, không yêu cũng được, mang cháu nội về đây cho mẹ, cho con bé một danh phận, cho mẹ nhận cháu rồi con muốn yêu ai thì yêu.”
Thực ra, Tống Tri Hành đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Anh quyết định sẽ không ép Mộng Dao phá thai nữa. Anh nhìn thấy cô bé đáng yêu đó, anh phát hiện ra anh cũng thích cô bé đó và anh lại thích cảm giác được có con của riêng mình chứ không phải đi tranh giành với Phó Nhược Hằng.
Nếu như giấc mơ đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479408/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.