“Tôi không được thì ai được? Phó Nhược Hằng sao?”
Bên môi Tống Tri Hành lướt qua một tia cười lạnh. Hắn nhìn chằm chằm Mộng Dao, lại hiện lên khuôn mặt xinh đẹp kia, đôi mắt đột nhiên có chút chuyển biến…
“Tại sao Phó Nhược Hằng thì được mà tôi lại không được?”
“Không phải… tôi không phải…”
“Tôi sẽ không cho phép em rời xa tôi thêm một lần nào nữa đâu.”
Đôi mắt của Tống Tri Hành giống như hắc hóa, giống như tất cả những thứ trước đây đều đang kìm nén bản tính săn mồi ẩn giấu trong con người anh để chờ đợi nuốt chửng mọi thứ.
Anh cười lạnh, cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy cô không buông. Cô quá sợ hãi ánh mắt đó của Tống Tri Hành, anh gặm nhấm từ cằm rồi một đường xuống dưới, nhanh chóng xé rách chiếc váy của cô.
“Không…”
Cùng với tiếng hét sợ hãi của Mộng Dao là thân thể trắng mịn nõn nà của cô toàn bộ đều lột trần trước mắt Tống Tri Hành.
“Trình Ý, chị thật đẹp…”
Trước mắt Mộng Dao là một màu tối sầm, chỉ có giọng nói trầm khàn của người đàn ông vang lên trong đêm tối nhuốm đầy dục vọng. Nó khiến cho cô sợ hãi đến cùng cực.
Sao loại chuyện này lại xảy ra với cô ở đây chứ?
Trước đây cho dù rất yêu Từ Tuấn, cho dù cả hai người đã tính đến chuyện kết hôn nhưng cô chưa từng vượt quá giới hạn với Từ Tuấn mặc dù nhiều lần Từ Tuấn cũng có ngỏ lời muốn cô thuộc về anh. Nhưng Mộng Dao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.