“Trình Ý, đừng đi! Cầu xin chị đừng bỏ rơi tôi.”
Lúc này Mộng Dao mới nhận ra, người đang ở trên giường là Tống Tri Hành. Sao anh lại say xỉn thành ra bộ dạng này vậy chứ?
Trong miệng còn liên tục gọi tên “Trình Ý” nhưng tay thì vẫn luôn nắm chặt tay cô không chịu buông.
“Thả ra, mau buông ra… Tôi không phải là Trình Ý… ưm…”
Mộng Dao chưa kịp phản ứng lại gì thì một bàn tay to lớn đã kéo cô lại phía anh, chưa kịp nói gì thì đã bị bờ môi nóng rát kia chặn lại mà hưởng thụ vị ngọt.
Hành động của Tống Tri Hành quá nhanh khiến cho cô không kịp phản ứng. Cô cố vùng vẫy để thoát ra khỏi thân hình đang siết chặt lấy mình. Nhưng lực nắm của anh quá mạnh tới nỗi cô cảm thấy đau buốt ở cổ tay.
Thân cô là lá ngọc cành vàng, lần đầu tiên gặp loại tình huống này cho nên cô lại càng không biết phải làm sao.
“Ưm…”
Tống Tri Hành lật người con gái không rõ mặt mũi kia xuống dưới thân mình, trong cơn say anh thở ra hơi nóng của men rượu. Lúc này toàn thân anh đang rất nóng bức và khó chịu, tất cả dường như đều đang thiêu đốt anh.
Mùi hương trên người cô thật quen thuộc, thật giống với người con gái anh yêu, trong vô thức anh nghĩ người trước mặt chính là Trình Ý, người con gái anh yêu suốt năm năm qua.
Rượu vào khiến cho con người ta trở nên đánh mất lý trí, những chuyện mà bản thân bình thường lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479388/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.