Thực đơn ban đầu của quán Coffee được cô và Bùi Hằng cùng nhau hoàn thiện, từ món tráng miệng, đến đồ ăn nhẹ.
Bây giờ thay đổi tất cả các thứ, thậm chí còn nghẹt thở hơn.
Tịch Đan nói không sai.
Nó không còn là cà phê của Bùi Hằng nữa
Cũng giống như... Bùi Hằng...
Không còn là Bùi Hằng nữa
Sự dịu dàng của anh, nụ cười của anh, ánh nhìn của anh tất cả sẽ trở thành tất cả của người phụ nữ khác.
Trên thế giới này, luôn có Chung Như Hoàn, chia cắt Bùi Hằng và cô.
Sưởng Húc bực bội ném thực đơn lên bàn làm việc, vùi đầu vào cánh tay
Mặc kệ có thừa nhận hay không, đó là sự thật.
Mà Tịch Đan, chẳng qua là ép cô thừa nhận.
Tâm trạng không yên, tâm sự rất nhiều. Cô hao tổn tâm cơ suy nghĩ, phán đoán, cuối cùng đều không có kết quả
Dưới ánh đèn ấm mờ nhạt, cô nằm sấp trên mặt bàn ngủ thiếp đi, mái tóc dài đen nhánh mềm mại như thác nước phủ lên mặt bàn.
Sự yên tĩnh của cô giống như một con búp bê gốm sứ.
Chăn ở đầu bên kia sô pha bị một bàn tay cầm lấy, cẩn thận đắp lên người cô.
Đột nhiên cảm thấy ấm áp, cô bất giác giật mình, tư thế có chút khó chịu liền tìm một vị trí thoải mái, tiếp tục ngủ say, phát ra tiếng ngáy nhè nhẹ
Lông mi của Sưởng Húc khẽ run lên, sau đó chậm rãi mở ra, nhìn chằm chằm chăn lông buông xuống hai đầu cánh tay, mặc dù chưa tỉnh táo, nhưng theo bản năng nhíu mày.
Vươn eo, chăn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-cho-phep-anh-duoc-thich-em/926861/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.