Sưởng Húc cố gắng chỉnh lại tình cảm của mình, muốn đem phần khổ sở kia đè đến đáy lòng, nhưng vô luận cô cố gắng như thế nào, đều uổng công vô ích. Trái tim này, bị Bùi Hằng nắm chặt, anh chạm một chút sẽ động một chút, mà cô, căn bản không cách nào tự khống chế.
Cô thua, lui bước, xoay người.
Một đường chạy, chạy một mạch.
Ngay lúc đau lòng muốn chết, một tiếng bén nhọn kéo cô trở về hiện thực, sau đó, cô chật vật ngã xuống đất, đầu gối trần trụi bên ngoài va chạm vào đường gập ghềnh,lộ ra mấy dấu vết không phù hợp với màu sắc da bình thường, tiếp đó là màu đỏ của vết thương, mà thần kinh tê dại của cô rốt cục cũng có chút tri giác.
Cuối cùng cũng...
Không cần dốn hết nhẫn nhịn trong lòng, nước mắt không ngừng đảo quanh bắt đầu không kiêng nể gì từ hốc mắt chảy xuống.
Đó là một cái cớ hoàn hảo.
Con đường này hẻo lánh, khu vực mù của đèn đường, người phụ nữ vội vã lao ra khiến Giang Sách hoảng sợ, trong tình huống khẩn cấp, anh khống chế đầu xe nghiêng sang phải, nhưng vẫn không thể tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn này.
Phanh xe gấp, anh nghiêng đầu nhìn người phụ nữ bị anh đụng ngã xuống đất, lo lắng nhảy ra khỏi xe ba bánh, tiến lên hỏi: “Cô không sao chứ?" ”
Mái tóc dài mềm mại che đi hơn phân nửa khuôn mặt của cô, hai tay cô chống đất, bả vai run rẩy, nước mắt rơi trên mặt đất từng giọt từng giọt, làm tan chảy sự ồn ào náo nhiệt của thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-cho-phep-anh-duoc-thich-em/926857/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.