Edit: Ngọc Hân
Đỗ Tiểu Nhiễm rất rõ ràng mình không nghe nhầm!
Hai mắt chớp chớp, vẻ mặt anh quá mức nghiêm túc, hoàn toàn không nhìn ra có chút xíu đùa giỡn nào.
“Anh đang nói tới chuyện kết hôn?” Cô buồn cười nhìn anh: “Ánh mắt nào của anh nhìn ra tôi nhất định sẽ gả cho anh?”
Cô thả vỏ tôm trong tay xuống, cố gắng dịch chiếc ghế ra một khoảng cách an toàn.
Vô cùng nghiêm túc nghiêm chỉnh nói cho anh biết: “Có phải anh sống trong núi lâu, người cũng ngốc rồi không! Chúng ta không gặp nhau bao lâu rồi!”
Cảm giác tốt đẹp bởi những niềm vui trong trí nhớ, trong nháy mắt cũng biến mất.
Người này cũng quá mức tự nhiên, trước kia anh ta không như thế này đâu!
Nếu không phải tình cảm trước kia không tệ, cô thật sự rất muốn thưởng cho anh ta mấy cái liếc mắt xem thường.
Cầm đũa lên gắp ít rau, cố ý không nhìn tới anh.
Người bình thường gặp phải tình huống như thế này, cuối cùng nên làm thế nào nhỉ?
Sau khi ăn hết hai gắp thức ăn, vì vẫn không được anh đáp lại, cô không nhịn được lặng lẽ quay đầu.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái người liền luống cuống theo.
Anh đang nhìn cô, lúc đầu vẻ mặt còn hơi lạnh lùng, giờ ngược lại mang theo chút vui vẻ.
Bị anh nhìn da đầu có chút tê dại, Đỗ Tiểu Nhiễm ho nhẹ một tiếng, cố gắng làm ra vẻ mình rất nghiêm túc: “Anh, anh….”
Không biết làm sao lại nhớ tới chuyện khi xưa mình đồng ý làm vợ của anh.
Cổ họng như bị nghẹn, cô vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tong-chu-tam-biet-tong-chu/92201/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.