Chương 722:
“Cháu… cháu… cháu… cháu nói cái gì thế?!” Ông cụ Hoắc giống như bị sấm sét đánh xuống đỉnh đầu, cả người cứng đờ, “Cháu nói bà nội… bà nội của cháu… khi còn sống… đã biết… ông với bà ấy…”
“Đương nhiên. Nếu không tin, ông có thể tự đi hỏi chương Phong, bà ta là người rõ nhất.” Hoắc Thiệu Hằng cố gắng nhẫn nại hết sức, giảm tốc độ giọng nói lại, “Từ khi bà nội bị bệnh liệt giường, chương Phong liền bắt đầu không ngừng ‘lòi đuôi cáo’ trước mặt bà. Ông có biết với một người phụ nữ đang bị bệnh nặng, việc đột nhiên biết người chồng mình yêu thương cả đời đã ngoại tình từ lâu, còn có con riêng ở bên ngoài nữa, là sự đả kϊƈɦ đến mức nào không?”
Ông cụ Hoắc hoàn toàn không thể nói nên lời được nữa.
Trong lòng ông ta bị đả kϊƈɦ vô cùng mạnh, đôi mắt không kìm nổi trào ra nước mắt.
Hai chân ông cụ mềm nhũn ra, không thể đứng vững được nữa, chỉ có thể vịn vào thành ghế xô-pha để dựa vào.
Ông vẫn luôn cho rằng mình không có lỗi với vợ, cho dù trước đây từng có quan hệ một đêm với chương Phong trong lúc say rượu, nhưng lúc đó ông ấy hoàn toàn không thích bà ta, chỉ là một sai lầm mà thôi.
Sau này ông có tình cảm với chương Phong cũng là việc sau khi vợ đã mất.
Ông không ngờ hóa ra vợ mình đã biết tất cả những chuyện này từ lâu rồi, như vậy có thể lý giải vì sao bà ấy lại thêm một khoản như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583557/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.