Chương 721:
“Thêm mấy năm nữa ư? Bà ấy đã không còn trẻ nữa rồi, lại phải ngồi tù thêm mấy năm nữa, liệu có thể sống mà ra tù không? Không được!”
Cuối cùng ông cụ Hoắc cũng lên tiếng phản đối.
“Vậy ông nói xem phải làm sao bây giờ ạ?” Hoắc Thiệu Hằng xoay người từ trêи ghế xô-pha, cầm áo khoác của mình khoác lên người, “Hay là ông đi tìm Y tá trưởng chương nói chuyện, khuyên bà ấy thử xem ạ.”
Thế nhưng ông ấy không thể đi gặp chương Phong với hai bàn tay trống trơn được…
Ông cụ Hoắc nghĩ đi nghĩ lại, thở dài một tiếng, nói: “Hay là thế này đi. Thiệu Hằng này, cháu trả số tiền còn lại cho bà ấy, chờ sau khi chuyện này kết thúc, ông sẽ bảo bà ấy trả tiền lại cho cháu.”
“Ông chắc chứ ạ?” Khóe môi Hoắc Thiệu Hằng hơi vểnh lên, “Đây là một khoản tiền lớn. Nếu cháu cho mượn, sau này không lấy lại được thì phải làm thế nào ạ?”
“Không đâu, không có chuyện đó đâu. Ông ra lệnh cho bà ấy, không có chuyện bà ấy không nghe lời đâu.” Ông cụ Hoắc biểu lộ phong thái của một Thượng tướng, “Cứ làm vậy đi, cháu trả cho bà ấy trước đi.”
“Không được ạ.” Hoắc Thiệu Hằng từ tốn phản đối, “Trừ phi Y tá trưởng chương thế chấp một nửa tài sản còn lại kia của bà ấy cho cháu, cháu mới giúp bà ấy trả nợ được.”
“Thế chấp một nửa tài sản còn lại cho cháu thì có gì khác bà ấy tự trả lại tiền?!” Rốt cuộc ông cụ Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583556/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.