Anh không quan tâm tới bệnh tình của mẹ mình, đi biền biệt sáu năm không về nhà, đối với người ngoài mà nói, anh hoàn toàn là một người không có tình cảm.
Anh tự mình dẫn đội trải qua nhiều hoạt động ở nước ngoài, đấu đá vô số lần với bộ đội đặc chủng nước ngoài chưa bao giờ thất thủ, càng nói rõ anh là một người quyết đoán và dứt khoát, lòng dạ cũng vô cùng độc ác.
Nhưng nếu như lần này, anh mà lựa chọn Cố Niệm Chi và bỏ qua Tống Cẩm Ninh, vậy nói rõ rằng Hoắc Thiệu Hằng có nhược điểm.
Nếu bị người ngoài nhìn thấu điều này, quả thực cũng là một sự đả kϊƈɦ trí mạng đối với Hoắc Thiệu Hằng.
Một hành động khác, chính là việc bọn họ đã điều động đến cả Tổng cục cảnh sát. Cảnh sát không thể đối kháng với quân đội, nhưng có thể đối phó người bình thường, ví dụ là một cô bé như Cố Niệm Chi chẳng hạn.
Chẳng phải lúc chiều Bạch Trường Huy và Bạch Cẩn Nghi cũng dẫn theo hơn trăm người cảnh sát đặc biệt tới đó sao? Có thể thấy được thế lực của nhà họ Bạch trong Tổng cục cảnh sát thực sự không nhỏ.
***
Hoắc Quan Thần rời đi chưa được bao lâu, Hoắc Thiệu Hằng lại nghe thấy tiếng Triệu Lương Trạch truyền tới trong tai nghe, “Hoắc thiếu, Phó Cục trưởng Liêu của Tổng cục Cảnh sát mang người tới, cầm theo giấy thông hành, đang ở cửa dinh thự muốn gặp Hoắc thiếu.”
Hoắc Thiệu Hằng “Ừ” một tiếng, “Để anh ta chờ, tôi còn có chút việc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583249/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.