“Cô bé nào?”
Còi báo động réo vang trong lòng Hoắc Thiệu Hằng, cảm giác bất an mơ hồ dâng lên.
“Đương nhiên là Cố Niệm Chi rồi.”
Hoắc Quan Thần cười híp mắt nhìn Hoắc Thiệu Hằng. Thấy anh vẫn có vẻ thờ ơ, trong lòng ông ta lại nói thầm nói, chẳng lẽ Gia Lan nói sai à? Đối với Hoắc Thiệu Hằng mà nói, thật ra Cố Niệm Chi cũng chẳng hề quan trọng gì sao?
“Niệm Chi làm sao ạ? Cô ấy còn đang ngủ.” Hoắc Thiệu Hằng đứng lên, chỉnh lại quân trang trêи người, “Nếu như bố không còn chuyện gì nữa, mời bố về đi, có việc gì ngày mai lại nói.”
“Thiệu Hằng, con đừng có đánh trống lảng.” Hoắc Quan Thần đi hai bước ra bên ngoài, “Thân thế của Cố Niệm Chi không rõ ràng, chưa thông qua các thủ tục xác minh lý lịch chính trị cần phải làm, do đó con bé không thể ở tại nơi yêu cầu cấp bậc an ninh cao nhất như Trụ sở tổng bộ của Cục tác chiến đặc biệt được, sợ là sẽ có nguy cơ tiết lộ bí mật. Phó Cục trưởng Liêu của Tổng cục Cảnh sát đang ở ngay bên ngoài ranh giới phòng vệ, muốn đưa Cố Niệm Chi đi giam giữ riêng.”
Trong lòng Hoắc Thiệu Hằng run lên một cái, lập tức hiểu được mọi chuyện.
Bởi vì những người này không thể giành lấy Tống Cẩm Ninh từ tay anh, cho nên họ quyết định đi đường vòng, muốn dùng Cố Niệm Chi để ép Hoắc Thiệu Hằng lựa chọn.
Hoặc là giao Tống Cẩm Ninh cho bọn họ đưa đi, hoặc là hy sinh Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583248/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.