Hoắc Thiệu Hằng quay đầu liếc cô ta: “Chào buổi sáng.”
Chương Văn Na ngồi xuống bên cạnh Chương Văn Kiệt rồi nhìn anh ta.
Chương Văn Kiệt nhún vai, ra vẻ “Em cũng không biết” rồi nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng: “Anh họ này, cô Cố đâu ạ? Sao không ra ăn sáng?”
Hoắc Gia Lan cũng đang muốn hỏi bèn hùa theo: “Bánh bao rán mà nguội mất thì không ngon nữa đâu.”
Hoắc Thiệu Hằng vẫn không trả lời, lính công vụ đã mang bữa sáng làm riêng cho anh đến. Đồ ăn của anh vẫn luôn do lính công vụ của Quân đội chuẩn bị, ngay cả dụng cụ của phòng bếp cũng không cùng loại với những người khác trong Hoắc gia.
Nhìn hai miếng bít tết lớn chín năm phần, còn có bánh crepe phô mai và một đĩa bánh bao thịt bò, khóe môi Hoắc Gia Lan hơi giật giật: “Anh họ, mới sáng ra ăn những món này không tốt lắm đâu.”
Quá nhiều năng lượng lại rất nhiều mỡ và lòng trắng trứng sẽ khiến lượng mỡ trong máu và lượng Cholesterol trong gan tăng cao.
Nhưng cô ta chưa từng nghĩ rằng với lượng hoạt động trong Quân đội của Hoắc Thiệu Hằng thì phải ăn như vậy mới đủ dinh dưỡng.
Hoắc Thiệu Hằng cũng không giải thích nhiều, chỉ thờ ơ nói: “Từ sau khi nhập ngũ, tôi vẫn ăn như vậy.”
Chương Văn Kiệt hâm mộ chết đi được. Nhìn miếng bánh mì thịt nguội của mình, anh ta chỉ mong mình cũng được ăn một miếng bít tết hay một cái bánh bao thịt bò cũng được.
Nhìn thấy sự hâm mộ trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583161/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.