Thời hạn biệt giam là hai tháng, không được phép thiếu đi một ngày nào.
Cái gọi là biệt giam, người trong quân đội đều biết nó rất khó chịu. Mặc dù không phải là hình phạt về thể xác, nhưng còn ghê hơn hình phạt về thể xác.
Cảm giác bị tách biệt với thế giới, cô đơn lạnh lẽo không ai nói chuyện, đôi khi có thể khiến con người ta phát điên.
Tất nhiên là trừ Hoắc Thiệu Hằng ra.
Lúc huấn luyện của Cục tác chiến đặc biệt thì bị biệt giam cũng là một trong các nhiệm vụ huấn luyện của bọn họ.
Do đó việc Thượng tướng Quý biệt giam Hoắc Thiệu Hằng mang ý nghĩa cảnh cáo nhiều hơn là trừng phạt.
Hoắc Thiệu Hằng không tranh cãi gì, một mình đi đến phòng biệt giam.
Anh mang quân hàm của một Thiếu tướng, hơn nữa không thể để người khác biết anh bị biệt giam, vì vậy phòng giam của anh là một phòng đơn nhỏ được sắp xếp tạm thời tại nhà của Thượng tướng Quý.
Trong phòng có một nhà bếp và phòng tắm, một cái giường, một cái bàn, một bộ máy tính không thể truy cập Internet và một cái tủ lớn để sách và tài liệu.
Trong hai tháng này, anh không thể lên mạng, nhưng có thể đọc sách. Đống sách và tài liệu kia đủ để anh giết thời gian trong suốt những ngày này.
Tất nhiên, điện thoại di động, máy tính bảng và những thứ khác của anh đều đã bị tịch thu và không thể mang vào.
Thượng tướng Quý sẽ đích thân trông coi, canh giữ phòng giam của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583124/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.