“Nhưng Hoắc thiếu à, anh thật sự không lo lắng sao?” Âm Thế Hùng sốt ruột muốn chết luôn rồi. Trong mắt anh ta, Cố Niệm Chi vẫn chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành mà thôi.
“Lo chứ, làm sao tôi có thể không lo được.” Hoắc Thiệu Hằng vừa thuận miệng đáp vừa đi ra xe dành riêng cho mình, “Nhưng chẳng lẽ vì lo lắng mà phải giấu Niệm Chi đi sao? Đại Hùng, cậu quan tâm quá nên mới bị rối loạn đấy.”
“Tôi quan tâm quá nên bị loạn sao?!” Âm Thế Hùng khổ không nói nên lời, cảm thấy rõ ràng Hoắc thiếu như đang trả đũa vậy, nói cứ như thể anh không quan tâm ấy!
Bị Hoắc Thiệu Hằng chặn miệng không nói được lời nào, Âm Thế Hùng buồn bực theo lên xe.
Lính công vụ khởi động xe, đưa Âm Thế Hùng và Hoắc Thiệu Hằng ra sân bay.
Khi tới Đế Đô, bọn họ ngồi máy bay trực thăng, còn khi về thành phố C sẽ đi máy bay chuyên dụng.
…
Lúc này tại sân bay quốc tế thành phố C, chuyến bay của Mai Hạ Văn thông báo sẽ delay hai tiếng, bởi vì có chuyên cơ từ Đế Đô bay qua nên tất cả chuyến bay đều phải nhường cho chuyên cơ.
Mai Hạ Văn chỉ đành nhắn tin cho Cố Niệm Chi, “Chuyến bay bị delay, có lẽ anh sẽ tới muộn hai tiếng.”
Thực ra tới buổi tối Cố Niệm Chi đã cảm thấy vô cùng hối hận rồi, đáng lẽ cô không nên kϊƈɦ động đồng ý với Mai Hạ Văn như vậy.
Bây giờ nhìn thấy tin nhắn của Mai Hạ Văn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thieu-tuong-dai-nhan/583052/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.