Ăn cơm chiều xong lúc về đã là mười giờ đêm,Tề Ninh cầm chiếc di động màu đen thất thần không biết hồn vía đã bay đến nơi đâu, ngay cả Tề Hạ gọi hắn cũng không nghe thấy.
_”Anh hai.” Tề Hạ mặc một chiếc váy ngủ màu xanh da trời ngồi bên cạnh hắn,Tề Ninh lúc này mới hồi phục tinh thần, cất điện thoại đi nói “Không quen giường nên ngủ không được?”
Tề Hạ lắc đầu, thuận thế tựa vào ngực hắn,thưởng thức nút thắt trên áo sơ mi nói “Anh hai, về sau anh không cần phải vất vả như vậy nữa,tiền nợ anh Đông chúng ta sẽ cùng nhau trả,được không?”
Tề Ninh nhìn nàng, khẽ cười “Được, chờ Tề Hạ của chúng ta lớn lên sẽ cùng nhau trả.”
_Anh hai, em muốn lớn thật nhanh.
_Sao?
_Trưởng thành rồi sẽ giảm bớt gánh nặng cho anh.
_Ừm.
_Anh hai, lúc bị Lý Phong bắt em quả thật rất sợ,nhưng,chỉ cần nghĩ tới anh sẽ lập tức tới cứu em,thì em không còn sợ nữa.
_Anh hai, về sau chúng ta đừng bao giờ tách ra nữa…
Tề Ninh vuốt tóc nàng, người trong lòng đã ngủ.
Sáng hôm sau, Tề Ninh cầm những giấy tờ có liên quan đi đến trường trung học Anh Lan,tuy rằng kì thi đại học đã qua nhưng trường học còn chưa nghỉ,những thầy cô đang lên khóa vừa thấy Tề Ninh liền cười nói câu chúc mừng,lần này khẳng định là lại hạng nhất.
Tề Ninh sờ sờ mũi, cười gượng hai tiếng liền tiến thẳng đến phòng hiệu trưởng,bên trong đang có khách,Tề Ninh thật cẩn thận gõ cửa,trong chốc lát liền truyền đến thanh âm già nua của thầy hiệu trưởng “Tiến vào.”
Đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thi-truong/146847/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.