_”Thất thần làm gì? Chưa thấy qua bánh bao bánh quẩy sao, mau ăn, mau ăn,ăn xong còn chuẩn bị chuyển nhà.” Tạ Đông thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào bữa sáng, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở,Tề Ninh mới giật mình,ngồi bên cạnh em gái vùi đầu vào ăn.
Rất nhiều năm rồi, hắn chưa từng nếm qua bữa sáng ấm áp như vậy,bởi vì từng bị mất,cho nên mới càng quý trọng.
Hắn muốn hảo hảo quý trọng khoảng thời gian hạnh phúc và tốt đẹp này,muốn hảo hảo bảo hộ Tề Hạ,không để cho nàng chịu bất cứ thương tổn nào,muốn hảo hảo sửa chữa sai lầm từ mười năm trước.
_”Anh hai, anh ăn chậm một chút.” Tề Hạ Đông thấy anh mình ăn vội vàng như vậy,sợ hắn bị nghẹn mất.
Tề Ninh cười cười, tiếp tục vùi đầu vào ăn.
Ăn xong bữa sáng, Tề Hạ dọn dẹp bát đũa,Tạ Đông hỗ trợ đóng gói hành lý của hai người,kì thật thứ cần mang đi không nhiều lắm,đồ gia dụng quá mức cồng kềnh nên thứ có thể mang đi chỉ có vài bộ quần áo cùng một ít vật kỉ niệm, Tề Ninh đẩy ngăn bàn, lấy ra một cuốn album, nhìn người trong ảnh ngẩn người, hạnh phúc rất giảo hoạt,luôn thừa lúc người ta bất tri bất giác mà chạy mất,ngay cả cơ hội nắm lấy cái đuôi cũng không có.
Ngón tay không tự giác sờ sờ tấm ảnh đã có chút ố vàng,hắn nhìn thật chuyên chú,giống như cha mẹ vẫn còn sống và đang cười với hắn,trò chuyện với hắn, phảng phất như chưa từng rời đi.
Hắn nhớ rõ khi mình đến bệnh viện thì cha mẹ chỉ còn là hai cỗ thi thể lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thi-truong/146846/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.