Sau khi gieo mình xuống lòng biển lạnh lẽo, dưỡng khí bị rút đi toàn bộ, em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất rất.
Nhưng khi em mở mắt ra, lại là hình dáng quen thuộc của người mẹ mình vào lúc trẻ.
Ngọc Ưu sống lại lần nữa, kiếp này em không muốn yêu đương, quá mệt mỏi rồi. Kiếp này Ngọc Ưu theo ý cha mẹ, cuối người cha mẹ mai mối mà kết hôn.
Ngọc Ưu lần này kiên trì đến cuối cùng vì con của mình, con của em là một bé thụ, Ngọc Ưu ủng hộ con hết mực, em xem qua Chiến Thần, nhìn cảnh Thiệu Nhất Hàng cầm lấy cúp vô địch, mid mới là 1 bạn nam.
Sau khi chết đi.
Lần nữa quay về năm em 4 tuổi, Ngọc Ưu cắn răng tránh né hết tất cả những xót xa với bản thân mình lúc nhỏ.
Em lớn lên, học hành bình thường, dáng người bình thường, em không thèm khống chế gì nữa cả. Em biết có lẽ mình sẽ dính vào cái vòng lặp, chịu đựng sự dày vò này.
Ngọc Ưu 18 tuổi, em quyết định cầm balo lên và rời đi, dùng quãng thời gian của mình để rời đi, thăm thú những điều xung quanh mình, em làm công việc dạy gia sư qua mạng, lấy tiền đó để đi du lịch. Đi những nơi em từng đi qua, hay chưa từng đi qua.
Em ra đi năm 62 tuổi, trong 1 trận sạt tuyết.
Quả nhiên khi mở mắt ra, là mình 4 tuổi.
Trải qua cứ vậy hơn mấy trăm lần, Ngọc Ưu không gì không biết, cái gì cũng làm qua trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thanh-xuan/2920700/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.