Thiệu Nhất Hàng nhìn Ngọc Ưu im lặng, có lẽ là đang đắm chìm vào hồi ức của bản thân rồi. Nhìn Ngọc Ưu như vậy, anh lại không đành lòng, nhưng thôi vậy, anh có thời gian. Từ từ rồi sẽ ổn mà thôi.
Thiệu Nhất Hàng im lặng, sau này sẽ không để Ngọc Ưu phải chịu khổ như vậy, tuế nguyệt trường thiên, anh sẽ bảo vệ em, em là ánh trăng trong lòng anh, cho dù là ảo ảnh anh cũng sẽ bảo vệ nó.
Thiệu Nhất Hàng không chạm vào Ngọc Ưu bây giờ, vì anh biết một điều, chạm vào thì em ấy khóc luôn chứ đùa.
Sau 1 hồi, Ngọc Ưu thoát khỏi dòng ký ức, em nhìn qua, Thiệu Nhất Hàng nói "Thời gian còn dài, cứ từ từ rồi em thích anh cũng được".
Ngọc Ưu sờ nhẹ tóc mái, thanh âm nhẹ nhàng vô cùng "Em rất thích anh, nhưng chưa tới mức yêu anh đâu".
Thiệu Nhất Hàng: "!" Có hy vọng.
Anh dè dặt hỏi lại "Vậy có thể thử quen nhau không?". Ngọc Ưu nhìn qua, em tiến lại gần, tay khoác lên vai anh, chọc ghẹo nói "Không phải chúng ta quen biết gần 4 năm rồi à? Chưa đủ quen? Ngay cả sở thích, tác phong của em anh cũng học thuộc cả rồi mà".
Thiệu Nhất Hàng: "!" Thể hiện rõ vậy sao?
Ngọc Ưu nhìn dáng vẻ chết máy này, bây giờ anh không giống Thiệu đội lý trí luôn có kế sách ổn định luôn tham gia thi đấu rồi, giống 1 kẻ ngốc ngại ngùng tỏ tình với người mình yêu, biết tin crush thích mình thì như cún nhỏ vui vẻ, bị hỏi 1 câu không quen thì chết máy.
Ngọc Ưu nhéo má Thiệu Nhất Hàng, em muốn véo lâu lắm rồi, Ngọc Ưu là một con người thích sự mềm mại, nên đặc biệt thích mèo nhỏ, tóc của em mềm nên hay bị Ngọc Ưu động thủ khiến 2 ngày gội lần vì tránh bết tóc.
Thiệu Nhất Hàng load lại xong, anh tay chống ở giường "Quen biết đó khác, bây là mới là yêu đương, chúng ta cùng khoa nên là sẽ gặp nhau rất nhiều".
Ngọc Ưu cười cười "Ồ".
Thiệu Nhất Hàng mỉm cười, Ngọc Ưu nhéo má anh "Vậy đi về đi, muộn rồi, em đi ngủ". Thiệu Nhất Hàng gật đầu, sau đó hỏi "Có thể hôn không?".
Ngọc Ưu nhíu mày "Không! Ra ngoài".
Thiệu đội bị tống ra khỏi phòng, khẽ lắc đầu về phòng mình.
Sáng hôm sau Trang Diệc gọi mọi người dậy ăn cơm.
Trang Diệc: Tổ đội đường dưới và đường trên xuống rồi, đường giữa và đường rừng đâu rồi
Trang Diệc đã thêm Tân Phát và Hiểu Sự Đời vào nhóm.
Tân Phát: Chào các tiền bối.
Hiểu Sự Đời: Chào các tiền bối.
Trang Diệc: Chào 2 nhóc, 2 cái đường kia đâu!
Diệp Ngọc Ưu: Em đây Diệc ca, mới tỉnh
Trang Diệc: 2 đứa yêu đương luôn rồi à? Sao mà Thiệu đội bây giờ không phải người luôn rồi.
Diệp Ngọc Ưu: '^'
Mèo của Ngọc Ưu:... Tiểu Ưu muốn nuôi mèo, không có thời gian, ok? Chúc mừng 2 người mới gia nhập.
Diệp Ngọc Ưu: Chào mừng 2 đứa, vậy cố gắng phát huy nhé Tân Phát, đi đường không hiểu có thể tìm chị solo.
Tân Phát: Được Diệp tỷ, mà tỷ có biệt danh mới trên liên minh rồi.
Diệp Ngọc Ưu: Là?
Tân Phát: Nguyệt Thần.
Trang Diệc: Fan CP ra tay đúng không? Thiệu đội có biệt danh là Nhật Thần, giờ thêm Nguyệt Thần, tổ hợp chói lòa rời liên minh:)
Mèo của Ngọc Ưu: Có tầm nhìn, fan CP nông cạn.
Trang Diệc: Cậu có tư cách nói? Cậu ra tay đúng không? Nếu không phải tôi cản thì cậu ra tay với trẻ vị thành niên rồi, đậu xanh 4 năm trước đã định hạ thủ rồi.
Diệp Ngọc Ưu:...
Diệp Ngọc Ưu: Có thể từ chối nhận bạn trai không? Tui không cần người bạn trai này nữa.
Mèo của Ngọc Ưu:... Đã nhận hàng, từ chối trả hàng.
Diệp Ngọc Ưu: Ồ, chê nhé.
Ngọc Ưu thoát nhóm, Thiệu đội cũng vậy, đồ đạc đã dọn xong rồi. Ngọc Ưu có mua 1 căn hộ khi trước rồi, bây giờ thuê người dọn dẹp và dọn vào ở là được, căn hộ có 200 m², có 2 phòng ngủ 1 phòng tắm, 1 sảnh và phòng bếp. Rất đầy đủ.
2 người đi xuống ăn cơm, dì giúp việc có chút tiếc nuối, nên Ngọc Ưu được thêm 1 ly sữa.
Em mỉm cười vui vẻ ăn, định ăn thịt thì bị cướp, Thư Sách nhìn qua, Thiệu Nhất Hàng nói "Ăn cháo đi, không ăn thịt, dạ dày chưa tốt".
Ngọc Ưu:...
Ngọc Ưu ở giới y học chơi hơn mấy trăm năm rồi không thèm chơi nữa, người từng làm bác sĩ bị nhắc thế này, lúng túng thật.
Thiệu Nhất Hàng sờ đầu Ngọc Ưu "Ngoan, mai rồi ăn thịt". Mắt em sáng lên "Anh nói thật?".
Thiệu Nhất Hàng gật đầu "Thật".
Ngọc Ưu mỉm cười "Tốt đát".
Ăn xong thì đi dọn dẹp cho xong, Ngọc Ưu ôm đồ cá nhân, có 2 hộp giấy, đựng đồ PC và bàn phím, cẩn thận vô cùng, 1 hộp là sách. Thiệu Nhất Hàng lấy mô hình nhân vật, đồ PC mà mình mua cùng với quần áo.
Trang Diệc vỗ vai cả 2 "Cố lên, học xong còn gặp".
Ngọc Ưu nói "Diệc ca, tin tưởng học nhảy lớp không?". Trang Diệc nói "Hai đứa học bình thường đi đã".
Ngọc Ưu mỉm cười "Không nhảy lớp không phải học thần, đợi chúng em quay lại, anh cứ yên tâm, khi đó Chiến Thần sẽ thi đấu trên điện thoại, đợi tụi em về cầm cúp nhé?".
Trang Diệc muốn đụng tay vào đầu Ngọc Ưu, Thiệu Nhất Hàng đẩy mũ của Ngọc Ưu xuống thấp hơn, Trang Diệc liếc cậu, độc chiếm vậy làm gì?
Trang Diệc thu tay lại "Được, chờ em quay lại lấy cúp, mà 2 đứa định ra sao?".
Ngọc Ưu nói "Em có mua nhà rồi nên giờ dọn qua đó ở". Thiệu Nhất Hàng nói "Ở đâu cũng được, nếu ở chung với Ngọc Ưu thì tốt hơn".
Ngọc Ưu nhíu mày "Bro chắc chắn?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Chắc".
Ngọc Ưu nói "Được, nhà có 2 phòng ngủ, đại thần qua miếu nhỏ, tiểu nữ sẽ cố gắng, nhắc nhở em không biết nấu ăn".
Thiệu Nhất Hàng nói "Không sao, anh biết" ở nhà toàn là Thiệu Nhất Hàng và em gái nấu cơm mà thôi, làm bếp phụ Thiệu Nhất Hàng ít ra nấu được vài món.
Trang Diệc nhìn, 2 đứa này yêu đời vậy nhỉ? Thật là giải nghệ đi học hay là giải nghệ đi yêu đương vậy?
Xe của dịch vụ chuyển nhà đến, đồ để lên. Thiệu Nhất Hàng hỏi "Mà nhà em là chung cư à? Có chỗ để xe nhỉ".
Ngọc Ưu gật đầu "Có đấy". Thiệu Nhất Hàng đi lấy xe. Trang Diệc nói "Ngọc Ưu, cẩn thận nhé, đừng tin con cáo già kia quá nhiều".
Ngọc Ưu gật đầu "Đã hiểu".
Tới địa chỉ nhà mới, Thiệu Nhất Hàng nhìn, Ngọc Ưu, em không bạc đãi mình nhỉ?
Khu này là khu rất tốt, yên tĩnh phong cảnh lại đẹp, thích hợp để sống giữa Thành Đô xa hoa nhộn nhịp này, giá phòng bây giờ là hơn 100 trăm vạn 1 m² rồi.
Ngọc Ưu mua căn này lúc 14 tuổi, khi đó nhà chưa bán giá cao như hiện tại. Ngọc Ưu dựa vào ưu thế của mình thuê 1 người, sau đó làm và xử lý công việc cho Ngọc Ưu.
Bây giờ cái công ty kia cũng đã có quỹ lưu động hơn mấy trăm triệu rồi, là công ty niêm yết về lĩnh vực điện tử, đồ ăn vặt hay nước uống, cái nào ổn thì đều có mặt, tên chính là KK. Và mua lại 1 nửa cổ phần công ty game Chiến Thần vào khi đó luôn.
Ngọc Ưu đắc ý, kiêu ngạo, lợi ích của sống lâu, lặp lại quá nhiều rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]