Tiểu Ưu bây giờ ra chơi thì gục ngã, đêm thì phải làm bài tập nà, rồi còn phải để ra 2 tiếng luyện thư pháp, mài mài mực viết viết các thứ.
Nhà họ Diệp bây giờ cũng coi như khá hơn chút, mẹ Diệp cũng cho con giấy để luyện thư pháp. Bà thấy học thư pháp không tệ chút nào.
Chữ viết của Tiểu Ưu bây giờ tốt hơn rất nhiều so với khi xưa, kết quả luyện không tệ, nét chũ bây giờ mềm mại, uyển chuyển như rồng bay phượng múa nên được giáo viên dạy văn khen ngợi.
Tiểu Ưu mỉm cười nhẹ nhàng, niềm vui nhỏ sụp đổ khi cái acc game của Tiểu Ưu bị làm mất. Mất cả các tài khoản xã hội, Tiểu Ưu xù lông. Ghét á.
Chú nhỏ cưới vợ rồi, Tiểu Ưu sụp đổ vì game đã bỏ game qua 1 bên không thèm chơi nữa. Đi dự đám cưới của chú nhỏ. Tiểu Ưu gặp mợ nhỏ, em mỉm cười nói "Sau này chú ức hiếp mợ thì con bảo vệ mợ".
Nhưng không hiểu sao Tiểu Ưu lại có 1 cảm giác lạ lẫm vô cùng, cái cảm giác khó chịu với người mợ nhỏ.
Sau đó thi tháng, Tiểu Ưu nhìn thành tích của mình có tiến bộ, em vui vẻ ôm Tiểu Vấn, Tiểu Ưu thường trước ngày thi mấy môn tự nhiên sẽ qua nhà của Tiểu Vấn học tập.
Mỗi lần qua thì Tiểu Ưu sẽ mua một ít đồ ăn vặt qua ngồi vừa học vừa ăn. Mẹ Chúc cũng quen với Tiểu Ưu.
Tiểu Vấn có 1 đứa em trai, là chị cả trong nhà, Tiểu Ưu lại là em út,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-thanh-xuan/2913188/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.