Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Nguyệt + Too Meo
“Tháng ngày trước kia không dễ chịu chút nào”
Điện thoại nhà vang lên, mợ đang nấu nước nóng, bác cả đang ở nhà vệ sinh, Dư Châu Châu thả bút xuống, chạy ra phòng khách nghe điện thoại.
“Xin chào.”
“Xin chào… Xin hỏi, đây có phải nhà của Dư Châu Châu không?”
“Là tôi, xin hỏi ai vậy ạ?”
“…Là ba đây.”
Dư Châu Châu im lặng mấy giây, sau đó bình tĩnh nói.
“À, chào ông.”
…
Mùa đông năm nay, Trần An không về nhà. Bây giờ anh làm việc ở Thượng Hải, xa xôi đến mức làm Dư Châu Châu nghi ngờ có phải anh đã đến một thế giới khác rồi không, giống như con chim đi trú nơi phương Nam, rời xa phương Bắc lạnh lẽo.
Cô cẩn thận bấm số điện thoại của anh, lúc tiếng chuông vang lên một lát, Trần An cúp điện thoại. Dư Châu Châu thả điện thoại xuống, không quá nửa phút sau, điện thoại vang lên, không cần xem cũng biết là Trần An gọi lại.
Trần An luôn tri kỉ như thế, anh biết Dư Châu Châu ở nhà bác cả, nếu có thể tiết kiệm khoản tiền nào thì sẽ tiết kiệm, cho nên anh luôn là người gọi cho cô.
Dư Châu Châu bình tĩnh lại.
“Alo.”
“Châu Châu, năm mới vui vẻ.”
“…Năm mới vui vẻ.” Dư Châu Châu cười cười hai tiếng.
“Gần đây học hành có tốt không? Tình huống của bà ngoại có tốt hơn không?”
“Tốt hết ạ.”
“Em gọi anh có chuyện phải không?”
“Vâng,” Dư Châu Châu nhìn song cửa sổ chằm chằm, “Lúc nãy…. ba em… gọi cho em, nói muốn gặp em —-“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217085/quyen-6-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.