*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Năm tháng trôi qua hời hợt. Sau lưng người dưng nước lã là sự hiểu ngầm không đổi”
Edit: 洋紫月 [Dương Tử Nguyệt]
Beta: Đậu Đậu + Pi sà Nguyệt
Dư Châu Châu cẩn thận che chở chiếc đàn cello cao gần bằng mình trong ngực, bé chen mình vào trong nhóm người đang ôm nhạc khí đến cất ở góc phòng.
Lúc bé ngẩng đầu thì thấy Trần An đang đứng cách bé không xa, anh dùng tay trái che đàn violin, anh dựa sát vào góc tường như bé, lông mày anh chau lại, khóe môi nở nụ cười khổ, giống như đang nhìn đám châu chấu gây họa trước mắt.
Anh cũng thấy Dư Châu Châu, hai người nở nụ cười bất đắc dĩ.
Dư Châu Châu không biết có phải bé và Trần An có những điểm giống nhau nên mới vui vẻ với nhau hay là vì để đạt được sự vui vẻ này mà bé cố gắng bắt chước theo anh.
Cuối cùng, khi đoàn người tản ra gần hết Dư Châu Châu mới ôm đàn cello đi đến chỗ cất đàn.
“Em đợi một lát, anh cất đàn xong sẽ cất giúp em.”
Trần An nói xong thì đặt vào trong tủ có số hiệu của mình, sau đó anh nhanh chóng cầm đàn của Dư Châu Châu đặt vào hộc tủ ở hàng thứ hai.
“Không biết nhà thiết kế nghĩ gì trong đầu, violin thì đặt ở dưới thấp, cello thì đặt trên cao.”
Dư Châu Châu gật gù, “Cảm ơn anh, em phải đi đây.”
Trần An cau mày, “Có việc gì gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-ngay-xua-ay/1217016/quyen-3-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.