Edit: Sun520
Cẩn Ngôn lấy điện thoại ra nhìn, nguy rồi, đã hết pin, với tính khí củaNhiễm Sĩ Duệ, có lẽ trong lòng muốn mài cô thành tro rồi.
“Cho tôi mượn điện thoại của cậu một chút.”
“Để làm gì......”
“Gọi cho Nhiễm Sĩ Duệ...... Anh ta vốn là hẹn tôi ăn cơm, nghe cậu nóiDuy Cảnh tôi mới nhớ tới......”
Sở Chính Minh nhìn cô một cái, hình như không muốn cho cô mượn điện thoại.
“Cậu không phải mới thắng 50 vạn sao, chỉ là mấy đồng phí tiền điện thoại,hẹp hòi như vậy làm gì...... Nhổ một cọng lông của cậu cũng sẽkhông chết......” Cẩn Ngôn cầm điện thoại, nhấn dãy số quen thuộc.
“Thật đúng là nhớ kỹ.....”
Tại sao lại cảm thấy lời nói nghe chói tai như vậy, Cẩn Ngôn xoay ngườiquay lưng lại với cậu, Sở Chính Minh thấy dáng vẻ của cô như vậy, cậucảm thấy khó chịu, cho nên cậu cũng xoay người đưa lưng về phía cô, lưng hai người gần như là dựa vào nhau..... Cậu vừa nói chuyện với người trước mặt, vừa dựng lỗ tau lên nghe lén......
Điện thoại vang lên một tiếng, vang lên hai tiếng, vang lên ba tiếng......
Không có người nhận.
Quay đầu lại đối diện với vẻ mặt vui vẻ của Sở Chính Minh.
“Cậu vui mừng cái gì...... Tại sao lòng dạ của cậu lại xấu như vậy.....” Cẩn Ngôn nhìn cậu chằm chằm: “Bây giờ cậu đã thắng, đã có mặt mũi, đã có tiền, đi được rồi chứ...” Xe của cô còn bỏ ở ven đường, bị công an giao thông bắt thì đi tìm ai để khóc đây..... Còn có bả vai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-chang-trai-tre/2549277/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.